Chương 3

726 48 0
                                    

Chương 3.

Hoàng Tử Thao lẵng lặng ghé vào giường nhìn chăm chú hai con thú bông, nhìn đến mệt mỏi mắt dần dần khép lại. Mộng đẹp chẳng kéo dài bao lâu đột nhiên bị phá hỏng, cậu mở trừng mắt, đồng hồ báo thức trên đầu giường đã chỉ 11 giờ mà Ngô Diệc Phàm còn chưa trở về. Hoàng Tử Thao tỉnh dậy hai ba cái đã xỏ chân vô giày chạy vào phòng bếp. Nhưng một khắc sau khi cậu bước vào phòng bếp cũng chỉ có thể nhìn vách tường bếp mà sững sờ, cậu hình như chưa ăn gì thì phải...

Sau một trận lục tung nhà bếp tìm được chỉ có hai gói mì ăn liền là cậu tuyệt đối có thể chắc chắn làm tốt, còn những món khác… Sau này có lẽ cậu sẽ làm tốt.

Mùi hương thơm phức của mỳ quẩn quanh chóp mũi, tuy rằng món này rất đơn giản nhưng Hoàng Tử Thao lại thập phần vừa lòng, bởi vì cậu ở trên còn bỏ thêm hai mảnh lá cải nữa.

Điện thoại đột nhiên vang lên, tiếng chuông vang có chút nóng nảy. Hoàng Tử Thao cơ hồ là chạy như bay tới phòng khách, nhưng sau khi nhìn thấy tên người gọi lại có chút thất vọng.

“Minh ca, trễ như vậy anh không ngủ được hay sao mà còn gọi điện thoại cho em làm gì?”

“Này, có phải anh quấy rầy chuyện tốt của em và mặt than hay không?”

“Phàm còn chưa trở về.”

“…” Phương Chân Minh sau khi trầm mặc một chút, lấy lại tinh thần nói: “Bỏ đi, anh gọi điện thoại tới là cùng em nói một việc.”

“Ừ, anh nói đi.” Hoàng Tử Thao lười nhác ghé vào trên sô pha nghe Phương Chân Minh lải nhải.

“Anh muốn chuyển khoa” Bên tai vẫn là thanh âm đắc chí của gã, nhưng mà lại làm Hoàng Tử Thao kinh ngạc một lúc: “Gì? Anh nói lại.”

“Anh nói anh muốn chuyển khoa. Anh muốn đi qua khoa diễn xuất.”

“…” Sau khi tiêu hoá lời anh nói, Hoàng Tử Thao ngay lập tức trả lời: “Đầu óc anh có vấn đề hả.”

“Đầu óc em mới có vấn đề. Minh ca anh đây đầu óc rất khôn khéo.”

“Vậy sao anh còn chuyển tới khoa diễn xuất? Anh ở khoa tin tức chuyển đi khoa diễn xuất làm gì? Định làm pháo hôi hả?” Hoàng Tử Thao buồn bực nhìn đèn bàn, căn bản cậu không hiểu Phương Chân Minh chú ý tới cái gì, cho tới nay ý tưởng của gã đều là thình lình bật ra, biết đâu còn có sẵn kịch bản chỉ là chưa thể tìm ra. Mà thật sự đúng là Phương Chân Minh cũng đã có tính toán của chính mình: “Đi khoa diễn xuất tìm chân ái, nói nữa, lấy bản lĩnh của anh sao có thể làm pháo hôi?”

“Từ từ, anh muốn tìm chân ái rốt cuộc là tìm ai?” Hoàng Tử Thao bắt được trọng điểm, gã khi nào có chân ái?

“Chính là Lập Hạ.” Phương Chân Minh nói lên tên này liền cảm thấy cả người đều có tinh thần, chỉ hại Hoàng Tử Thao buồn bực, gia hỏa này...

“Nhân gia Lập Hạ chính là thẳng nam, anh định tính toán đem nhân gia bẻ cong hả?”

“Cậu ta thẳng không được lâu đâu, bên cạnh có một đôi công thụ lắc lư, cậu ta muốn không cong cũng khó.” Phương Chân Minh ngạo kiều hừ một tiếng, sau đó lại nói: “Ngày mai, em tới võ quán của ba em tìm mấy đệ tử có thể đánh đấm đi.”

[Long Fic] [KrisTao] Có Lẽ Em Không XứngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ