Cố Doanh Tích lúc đầu tưởng Ninh Vân Hoan chụp ảnh của cô ta và Tạ Trác Doãn, cho nên liền bám riết lấy cô mấy ngày liền, cuối cùng cũng vì việc này mà nói lời âm ngoan với cô, lúc này vừa đúng lúc dùng chuyện đó hù dọa Cố Doanh Tích một chút, quả nhiên, Ninh Vân Hoan nhìn thấy sắc mặt cô ta càng trắng bệch hơn, trong đôi mắt xẹt qua các loại biểu tình như không cam tâm và oán hận.
Có thể lúc đầu tác giả viết về cô ta đều là đơn thuần thiện lương, không am hiểu giấu diếm tâm tình, lại thêm dáng vẻ bạch liên hoa phụ trợ, cho nên sắc mặt của cô ta lúc này đều bị mọi người nhìn thấy rõ ràng, cô ta không hề nghĩ rằng Ninh Vân Hoan đang lừa cô ta, dưới biểu tình có chút kinh ngạc và ngoài ý muốn của mọi người, Cố Doanh Tích bụm mặt, hai chân mềm nhũn quỳ xuống đất khóc lên:
"Tại sao, tại sao em lại bức bách chị như vậy, em tha cho chị không được sao? Tại sao cứ muốn bức bách chị như vậy, Doãn ca bây giờ không còn là người thừa kế của gia tộc nữa rồi, anh ấy còn chưa đủ thảm hại sao? Tại sao em vẫn muốn làm như vậy?"
Lúc này Cố Doanh Tích bị Ninh Vân Hoan vạch trần trước mặt mọi người, trong lòng khó tránh khỏi có chút hoảng loạn và sợ hãi, lần đầu tiên của cô ta xem như là bị Tạ Trác Doãn cường bạo đoạt mất, nhưng hư tình ban đầu sau lại biến thành tình thâm, đặc biệt là một năm nay Tạ gia gặp phải vài sự cố, Tạ Trác Doãn vốn là trưởng tử có quyền thừa kế, đến nay trở thành vị thiếu gia chỉ được chia một chút tiền lãi, ăn tạp đợi chết.
Bạn bè trước đây đều xa lánh hắn, tại thời điểm này, trong lòng Cố thánh mẫu đối với hắn ta chỉ có thương tiếc mà không sợ hãi hắn giống như trước đây.
Mặc dù sau khi đến công ty của Ninh gia, cô ta lại có quan hệ không thể nói rõ với Ninh Vân Thành, cô ta cũng thích Ninh Vân Thành, người đàn ông luôn si tình đối với cô ta, nhưng trải qua sự so sánh, đương nhiên lòng của cô ta sẽ hướng về Tạ Trác Doãn nhiều hơn một chút, nhưng cô ta lại luyến tiếc cảm giác được công khai quan hệ với Ninh Vân Thành.
Mặc dù Cố Doanh Tích đều không từ bỏ hai người đàn ông, nhưng không biết tại sao, cô ta dám làm như vậy nhưng lại không dám nói ra, mặc dù cô ta tự nhận mình không thẹn với lương tâm, dù sao tất cả mọi chuyện cũng là do cô ta tự nguyện, nhưng cô ta cũng biết đây không phải sự tích vinh quang gì, cho nên cũng không dám nhắc tới, cho đến hôm nay bị Ninh Vân Hoan vạch trần, cô ta ngoài cảm giác có chút xấu hổ và sợ hãi, lại ẩn ẩn có loại cảm giác được giải thoát."Cô nói lời này là có ý gì?" Ninh Vân Hoan nhìn thần sắc đầy oán hận của cô ta, bất động thanh sắc hỏi một câu.
Chuyện cho tới bây giờ, Cố Doanh Tích cảm thấy dù sao mình cũng đụng phải Ninh Vân Hoan rồi, trong tay Ninh Vân Hoan lại có tấm ảnh của mình cùng Tạ Trác Doãn, tránh cũng không tránh được nữa, lại thêm tính cách cô ta thiện lương, không am hiểu giấu diếm, làm cho cô ta dứt khoát không dám nghĩ tới việc dấu diếm Ninh Vân Thành nữa, trong lòng chỉ hi vọng Ninh Vân Thành sẽ không vì chuyện này mà ruồng bỏ cô ta, nghe thấy câu hỏi của Ninh Vân Hoan, Cố Doanh Tích oán hận nói:
"Đều tại em, tại em lúc trước nguyền rủa Doãn ca, mới làm cho anh ấy biến thành bộ dáng như hiện tại!" Cố Doanh Tích nghĩ cũng không nghĩ, liền trách móc Ninh Vân Hoan: "Doãn ca một đời mưa thuận gió hòa, chính bởi vì gặp phải em nên mới bắt đầu trở nên xui xẻo."
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Phụ Trùng Sinh
RomanceTác Giả : Mỉm Cười Wr. Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Thể Loại: Ngôn tình, trọng sinh Hóa thành nữ phụ của ngôn tình sắc dục, để thay đổi kết cục, Ninh Vân Hoan phải che giấu bản tính. Nữ chủ đã là Bạch Liên Hoa thánh mẫu thì cô sẽ làm cho mọi người thấy ngườ...