Ep 31

1K 72 5
                                    

Sở Điềm Điềm tự cởi nút áo cho anh.

"Vợ em đói rồi phải không?"

"Em đói."

"Vậy ăn anh trước rồi ăn cơm sau, hôm nay cho em nằm trên."

"Thật hả?" Mặt hớn hở.

"Ừm."

Sở Điềm Điềm hôn Trịnh Thuần Phong, tay ôm cổ anh, cậu đang ngồi trên bàn làm việc còn anh thì ngồi dưới ghế, tầm này vừa tới ngực cậu, hai chân của cậu giang rộng hai bên.

Lưỡi truy đuổi lưỡi. Âm thanh chạch chạch kiều mị mặn mà.

Trịnh Thuần Phong bắt đầu thoát áo cho cậu. Tay mân mê hai hạt đầu hồng đến sưng tấy, ngẩn đầu cương cứng.

"Ưm..."

"Ưm...Ha...từ từ thôi....Ưm....Thuần Phong"

Phân thân anh đã bắt đầu cương cứng vì xuân dược. Trán đẫm mồ hồi, vô thức hôn cậu mãnh liệt.

"Bảo bối."

"Ưm...Ha..."

Trịnh Thuần Phong lần mò đến đũng quần cậu, kéo phăng tia mạnh bạo kéo nó vứt đi. Tay vối vào trong xoa nắn 'cậu bạn'.

"Ưm...Ha...Anh....Ha....Hôn em."

Trịnh Thuần Phong rải rác nụ hôn lên khắp cơ thể trắng ngần mịn màng của cậu. Dấu hôn xanh xanh, đỏ đỏ chòng chéo lên nhau.

"Ưm...Ar...mạnh...mạnh thêm."

"Hư đốn!"

"Ar...hưm...Ar...hơi bị đã...nhanh lên."

Trịnh Thuần Phong bắt đầu hạ đầu xuống gần 'cậu bé', định cho vào mồm thì cậu cản lại.

"Dừng lại...làm bằng tay thôi...chổ đó bẩn...anh không đ...a...ha...hưm...Thuần Phong!"

Trịnh Thuần Phong bỏ ngoài tai lời cậu nói, dùng khoang miệng nóng bỏng bao lấy 'cậu bé' cậu phản ứng cương lên. Sở Điềm Điềm ghì lên vai anh, chân mềm nhũn.

"Ha...Anh...đừng...Dừng lại."

"Em kêu anh đừng dừng lại."

"Ar...sướng. Không, anh, dừng đi,...Em sắp bắn vào miệng anh mất...Ha...Thuần Phong...Anh...Có nghe em nói không?...Ar...Ha..."

Với sự trêu đùa đầu khất điêu luyện của anh, làm sao Sở Điềm Điềm nhịn nổi, rùng mình vì bị anh nắm bắp đùi non, chổ nhạy cảm nhất của cậu mà vuốt ve.

"Hưm...đừng đụng chổ đó!"

"Ar....Thuần Phong..."

'Ặc...ặc' - Sở Điềm Điềm bắn hết vào trong miệng anh, Trịnh Thuần Phong ngậm cả một miệng tinh dịch, mặt cậu đỏ ửng thở hòng hộc.

Trịnh Thuần Phong đẩy cậu ngã lên bàn, lật người cậu lại, căng hai cánh mông tìm địa vị bí mật kề môi nhã hết ra. Dụng ý là muốn làm dịch bôi trơn.

Sở Điềm Điềm căng cứng bắp chân, môi vô thức cắn chặt. Lưng túa mồ hôi lạnh.

"Em thả lỏng ra, em gồng cứng vậy sao anh tiến?"

🪶Tiểu Tổ Tông Mèo Lười [Dammie] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ