-" Roseanne Park" - Tiếng Jimin chầm chậm vang lên trong màn đêm
Một tiếng nữa vang lên
- "Đ...đợi anh với!"
Từng tiếng thở mệt nhọc, tiếng bước chân và cả tiếng lẩm bẩm của Park Jimin. Anh hít sâu từng hơi lạnh, chiếc áo khoác dày sụ bên ngoài che khuất cái không khí lạnh giá của mùa xuân và anh đang cố đuổi theo bước chân của Park Chaeyoung.
Jimin thầm cảm ơn trời vì đã bắt được cánh tay của cô gái. Ánh mắt Chaeyoung làm anh rét lạnh như trong lòng.
- "Chaeyoung à, anh xin lỗi!"
Chaeyoung thẫn thờ nhìn gương mặt của anh, không nói nên lời. Cô đã rất mệt mỏi, quá mệt mỏi rồi.
- "Tại sao?"- đó là câu hỏi và cũng là câu nói duy nhất mà Jimin nghe được vào ngày hôm nay từ Chaeyoung.
- "Hả? À...anh...anh không biết là sẽ như vậy!"
Anh đang cảm thấy áy náy tột độ và thầm rủa bản thân cả ngàn lần.
-" Nhưng Chaeyoung à, anh không sao rồi và từ nay anh sẽ không như bây giờ lần nào nữa."
Chaeyoung siết chặt tay áo, tất cả, tất cả những gì cô muốn làm ngay bây giờ chính là đập cho anh ta một trận. Nhưng cô không thể, cô không nỡ làm đau anh một chút nào cả.
Giọng Chaeyoung trầm xuống, cô sử dụng chính giọng thật của mình. Mắt Chaeyoung cay xè và cô cố kìm nén từng giọt nước mắt sắp tuôn ra mà cô không thể nào kiểm soát được nó.
- "Anh đã làm em lo, Jimin. Em đã lo lắng rất nhiều khi em nhìn thấy anh đau đớn quằng quại trên sàn, khi anh phải vào phòng phẫu thuật. Em đã cảm thấy tội lỗi, em đã rất hối hận về ngày hôm đó. Thế mà tại sao? Tại sao anh lại biến bản thân mình ra nông nỗi này chứ?"
Anh nhìn Chaeyoung run bần bật, nhìn cô gái anh yêu phải yếu đuối như thế này. Jimin kéo Chaeyoung vào lòng và thì thầm vào tai Chaeyoung " Không sao, anh không sao rồi. Anh xin lỗi em Chaeyoung, anh yêu em."
-----------------
Trong nhà hàng Pháp, Lisa tay cầm nĩa chậm rãi đưa miếng thịt bò beefsteak được cắt vừa ăn vào miệng, ly rượu vang vẫn chưa đụng tới cùng với đó bên tai là tiếng luyên thuyên của một người đàn ông.
-" Lisa ngon không? Beefsteak ở đây là ngon nhất đấy, em phải ăn thật ngon vào nhé!"
Lisa nhẹ nhàng gật đầu, bên ngoài tấm kính cường lực chính là khung cảnh về đêm của một seoul tấp nập. Cô cảm thấy nhạt nhẽo và muốn được về lại căn hộ của mình.
-" Lisa? Em đang nghĩ gì vậy?"
Cô giật mình, thoát khỏi những trầm tư của bản thân mà nhìn người trước mặt mình. Oh Sehun diện một bộ vest bảnh bao, tóc tai được chải chuốt tỉ mỉ, ăn nói lịch sự đầy quan tâm và anh ta trái ngược hoàn toàn với anh bạn trai kia của cô.
-" À em không sao, em chỉ mệt một tí."
Cô nhìn Sehun gật gật đầu rồi lại chuyển chủ đề về vấn đề sức khỏe và công việc, Lisa cũng không biết làm gì hơn và âm thầm hối hận khi chấp nhận lời mời dùng bữa này của anh ta.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lizkook] • HOPE
FanfictionThì ra trên đời này không tồn tại tình bạn khác giới đơn thuần. Chỉ là một người vô tâm, người còn lại thì chẳng thốt nên lời. Bởi vậy vào năm tháng đó nếu thích ai thì cứ thổ lộ, có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Miễn là đừng khiến bản thân...