Lúc này tuy Cây Đuốc Nhỏ mới có hơn một tháng nhưng thông qua quá trình cùng nhau quan sát và phỏng đoán của toàn phủ, sau khi tổng kết lại, phát hiện, nhóc con nó xíu này có hệ thống diễn đạt riêng, đó là các kiểu phát âm khác nhau.
Ví dụ như khóc. Yến Hồng, bà mẹ mới được công nhận này, trong quá trình rèn luyện thực tế hơn một tháng qua phát hiện, thật ra có khi nhóc con khóc không phải vì tâm tình không vui hoặc là bất mãn cái gì mà là nó còn chưa có hệ thống ngôn ngữ diễn tả ý mình, khóc là cách trực tiếp nhất, chủ yếu nhất để kết nối với người lớn.
Nếu Cây Đuốc Nhỏ vừa tỉnh giấc, đột nhiên thấy đói hoặc tè ướt mà tỉnh, tiếng khóc của nó rất có tiết tấu, hơn nữa nhóc con thông minh này còn biết căn cứ vào mức độ coi trọng của người lớn mà điều chỉnh âm lượng to hay nhỏ. Có lúc nó đang ngủ ngon, mắt còn chưa mở bỗng dưng ngoạc miệng gào một tiếng, làm Yến Hồng hoảng hồn, tưởng nó có nhu cầu. Chưa kịp kiểm tra một lượt, nhóc con đã ngoẹo đầu, đá chân, tiếp tục ngáy phò phò. Tình hình này lặp đi lặp lại mấy lần, Yến Hồng mới phát hiện, thì ra nhóc con đã biết ngủ mớ rồi, phỏng chừng mơ không được đẹp, ví dụ như không ăn được bánh bao này nọ nên mới gào lên kháng nghị…
Nếu nó có bất mãn hoặc kháng nghị gì với sự sắp xếp của người lớn, nó sẽ thét lên chói tai mà thảm thiết, ví dụ như tỉnh giấc không thấy mẫu thân thơm thơm, hoặc là cha đẹp trai không cho nó mút ngón tay, hoặc là giao nó cho người nó không thích bồng, đại loại như thế, cấm kỵ hơi nhiều. Yến Hồng bị nó khóc gào đau cả đầu cũng hoang mang vô cùng, vì sao hai vợ chồng nàng đều tốt tính lại sinh ra quỷ con lắm chuyện như thế này?!
Còn có một bận, đột nhiên Yến Hồng rất muốn ăn mì sốt tương nhưng trong phủ lại không biết làm. Thấy nhóc con đang ngủ ngon bèn giao nó cho Đông Phương Manh trông chừng, bản thân thì nhân cơ hội chui xuống bếp ăn cho đã. Kết quả làm xong chưa kịp gắp một đũa cho vô miệng đã nghe tiếng gào khóc thê thảm với sức xuyên thấu kinh khủng giống như bị ngược đãi rất nặng vang dội cả Lạc Phong Uyển. Chạy như lửa đốt sau mông về phòng, kết quả lớn nước mắt lưng tròng, nhỏ khóc oa oa, Đông Phương Manh tủi thân không thôi: “Hồng Hồng, Cây Đuốc Nhỏ đau…” Kết quả Yến Hồng vừa bế nhóc con lên, nó lập tức ngậm tăm, lộ ra hai cái lúm đồng điếu be nó cười híp mắt nhìn mẹ thân yêu. Yến Hồng tức điên: “Đau cái con khỉ, không cho bà rời đi lấy một lát nữa! Nhóc con keo kiệt!”
Đợi lúc Cây Đuốc Nhỏ muốn ngủ, nó sẽ rù rì vù vù y như con ong mật, ru vài tiếng ngắt quãng, định đứng dậy lại u mấy tiếng, mãi đến khi Yến Hồng bồng lên cánh tay hát ru dỗ nó ngủ mới thôi. Vì thế lão phu nhân còn ý kiến: “Vì sao ta càng dỗ, cháu ngoan càng có tinh thần chứ!” Yến Hồng đổ mồ hôi, lão nhân gia ngài chỉ lo chọc nó cười, nó không có tinh thần mới lạ! Có thể sự cần thiết của thấy khúc thôi miên chuyên nghiệp cỡ nào! Ừ, nên cân nhắc phổ biến toàn phủ…
Gần được hai tháng, Cây Đuốc Nhỏ lại học được một ít âm tiết, vì thế năng lực diễn đạt ngôn ngữ của nó lại tăng thêm một bậc.
“Aung a aung a”, đây là biểu hiện nó đói khát, nếu còn kèm theo tiếng khóc thét dồn dập tức là nó đã đói lắm rồi, phải mau mau cho ăn, đương nhiên tình huống này cũng không thường xuyên lắm, căn bản nhóc con vẫn ăn no mặc ấm! Có điều Yến Hồng thường xuyên nghi ngờ liệu có phải nhóc con này xuyên đến không, âm thanh này sao mà giống còi báo động thế!
BẠN ĐANG ĐỌC
PHU QUÂN NGÂY THƠ NHẤT THIÊN HẠ
General FictionTác giả: Duyệt Vi Thể loại: Ngôn Tình, Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại Nguồn:morphobblue.com Thể loại: Xuyên không, HE Nhân vật chính: Đông Phương Manh, Yến Hồng Trans:Anonymous Một câu chuyện tưởng như ngược nhưng lại không ngược, tưởng như hài nhưng lại...