XXII

545 92 19
                                    

- Đây là chìa khóa, về phòng chờ tôi!

Câu nói của Thiếu Tướng khiến Hoseok hơi rùng mình. Anh cầm lấy chiếc chìa vừa được V gỡ khỏi chùm chìa khóa đồ sộ kia. Hắn quay đi, rẽ vào 1 chỗ nào đó không còn thấy nữa. Tạm biệt mọi người, anh rời hội trường đi về hướng phòng của hắn. Nửa đường thì dừng lại, nhìn chiếc chìa khóa mà do dự, muốn bỏ đi. Nhưng khi nghĩ về những gì Thiếu Tướng đã trải qua và bây giờ biết thêm cả việc hắn bị cha mình lợi dụng thế nào thì anh lại mủi lòng mà không dám từ chối, cự tuyệt hắn nữa.

Anh tiếp tục rảo bước qua các hành lang. Hoseok gặp lại Arzt Luther, lão vẫn lòng vòng, lang thang như thế suốt. Thiếu Tá nở 1 nụ cười, gọi lão:

- Bác Arzt! Chào bác, bác vẫn chưa về phòng nghỉ sao? Cũng đã trễ lắm rồi.

Lão bất ngờ, Hoseok lại tự đến phòng của Thiếu Tướng??

- Cậu chủ gọi cậu đến sao? Sương đang xuống, cậu có chìa khóa không hay để tôi mở cửa giúp nhé?

- Vâng, tôi có thể tự vào mà. Cảm ơn bác! Nhưng ngày mai chúng tôi còn phải nhờ bác thu xếp dùm số tài liệu mật, các bản đồ và cả bảng số liệu chiến đấu nữa, có thể làm phiền bác nhiều lắm đây. Nên là bác hãy về nghỉ ngơi đi nhé!

- Vậy tôi về, cảm ơn cậu, cậu Jung!

Lão thở phào, thấy Hoseok vẫn có thể vui vẻ như vậy, rõ là không bị ép phải đến đây. Arzt Luther nhẹ lòng, sắp rời đi thì anh gọi:

- Bác Arzt! Tôi có vài chuyện muốn hỏi.

Lão cũng ở lại lắng nghe, Hoseok hỏi tìm người nhưng anh nói rằng không có hình ảnh, không có thông tin rõ ràng hay bất kì tin tức gì về người đó. Chỉ đưa cho lão duy nhất cái tên "Vahe Nikolayevich Yegorov", lão nghe xong chỉ lắc đầu tỏ vẻ không biết. Nghĩ lão ta nói dối, anh tiếp tục dò hỏi bằng cách bóng gió về diện mạo của người đó rằng thanh niên nọ rất giống với V, Thiếu Tướng của chúng ta. Lão ngạc nhiên thật sự, còn hỏi lại anh có phải từng gặp người kia rồi phải không. Anh chỉ bịa đại 1 câu chuyện để nói rằng người đó là bạn thân của anh, mất liên lạc nhiều năm nhưng bây giờ nghe có tin nên muốn tìm xem có phải đang ở những trại tập trung hay không. Cuối cùng, lão cũng đồng ý giúp anh.

- Lính tăng nhiều kinh nghiệm của Nga sao? Nếu vậy thì người đó sẽ được nhà nước trọng dụng lắm, nhưng nếu anh ta quá ngoan cường không chịu đầu quân cho Quốc xã thì sớm bị xử tử đấy! Cậu đừng lo, tôi sẽ tìm ra anh ta trước khi bị đưa sang hố chôn tập thể. Ah, dù sao thì cậu vẫn không nên quá thân thiết với người đó, cậu có thể bị nghi ngờ!

Vừa nói xong được 1 lúc thì Kim V về đến. Hắn dùng đôi mắt bén hơn dao găm nhìn vào Arzt Luther, với V thì lão già này với cha hắn cùng 1 duộc. Tham lam, tự kiêu tự đắc, thủ đoạn, ...

- Thưa cậu út! Tôi xin phép về, tạm biệt cậu Jung.

Hắn không lên tiếng cũng không gật lắc, chỉ liếc theo Arzt Luther cho đến khi lão đi khuất. Nhìn chiếc chìa được tra vào ổ khóa trên cửa nhưng chưa mở, hắn cau mày.

- Lão già đó nói gì với anh?

- Không có gì, bác ấy chỉ hỏi xem chúng ta cần thêm gì không để về sắp xếp.

(HOÀN) Bông hoa giữa miền băng giá [VHope]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ