Chương 98

2.3K 162 4
                                    

Lúc này, Đinh Nguyệt Toàn đang ở cửa sau Đại Đô Hội nói chuyện với nam nhân kia.

Nam nhân này là đại công tử của xí nghiệp Mục thị, gia cảnh rất tốt. Từ trong Đại Đô Hội nghe được tiếng hát của Dạ Lai Hương, hắn liền thích nàng.

Tiếng hát của Dạ Lai Hương thuần tịnh, lớn lên cũng đẹp. Hắn thật mê luyến nàng sâu sắc. Mỗi buổi tối đều sẽ ở cửa sau Đại Đô Hội chờ nàng.

Ánh mắt Mục công tử sáng lên: “Dạ Lai Hương, ta chờ ngươi đã lâu.”

Đinh Nguyệt Toàn nhìn thấy hắn, mày ẩn ẩn nhăn lại.

Mục công tử đã tặng hoa cho nàng rất nhiều lần. Nhưng nàng đối với hắn không có chút cảm giác gì.

Đinh Nguyệt Toàn trong lòng đã xác định mục tiêu. Nàng đi vào Thượng Hải, chính là vì ca hát, vì giấc mơ của chính mình.

Hiện tại nàng mới vừa đặt chân đến Đại Đô Hội, gót chân còn chưa vững. Rất nhiều chuyện nàng chưa thể hoàn thành tốt. Nàng tất nhiên không được phép mất đi tỉnh táo.

Mặt khác, loại sự tình thế này nàng cũng chưa muốn suy xét. Hiện tại càng là không.

Lúc trước Đinh Nguyệt Toàn vẫn đều không bỏ qua Mục công tử. Nhưng hắn vẫn không từ bỏ, vẫn là bám riết không tha mà tới cửa Đại Đô Hội chờ nàng.

“Mục công tử, ta phải về nhà bây giờ.” Đinh Nguyệt Toàn lại nói: “Ngươi cũng trở về đi.”

Sau đó, Đinh Nguyệt Toàn xoay người, rời đi.

Mục công tử thấy Đinh Nguyệt Toàn muốn đi, vội vàng đi đến trước mặt nàng: “Dạ Lai Hương, ngươi làm bạn gái của ta đi, ta sẽ đối đãi với ngươi thật tốt.”

Hắn lại mở miệng: “Qua mấy ngày, ta dẫn ngươi đi xem điện ảnh đi, bộ phim thật sự rất hay……”

“Ngươi không thích, ta cũng có thể mang ngươi đi cưỡi ngựa……”

Đinh Nguyệt Toàn dừng bước chân, nhìn qua.

Theo lý thuyết, Mục công tử đối với nàng mà nói, là một lựa chọn tốt nhất.

Nếu nàng đồng ý làm bạn gái của hắn, nàng có thể trở thành con nhà hào môn thế gia. Không cần như bây giờ, mọi chuyện đều phải tự mình nỗ lực.

Nhưng mà, Đinh Nguyệt Toàn không tình nguyện. Nàng không hy vọng thông qua phương thức này thay đổi bản thân mình.

Đinh Nguyệt Toàn sắc mặt bình tĩnh: “Mục công tử, ta và ngươi nói qua rất nhiều lần, ta và ngươi không có duyên phận. Ngươi không cần lại đến tìm ta.”

Mục công tử có chút không hiểu. Nhà hắn có tiền, vì cái gì Dạ Lai Hương vẫn luôn cự tuyệt hắn.

“Dạ Lai Hương, nếu ngươi gả cho ta, cũng không cần mỗi ngày đều tới Đại Đô Hội ca hát, như vậy rất mệt.”

Còn có một câu, Mục công tử không có nói ra. Hắn không muốn Dạ Lai Hương tiếp tục làm ca nữ. Cuối cùng, nói ra cũng không hợp cảnh chút nào.

Đinh Nguyệt Toàn tự nhiên hiểu được ý định của Mục công tử. Thanh âm nàng đạm nhiên: “Mục công tử, ngươi có từng theo đuổi thứ gì chưa?”

[Editing]Nhật Ký Nuông Chiều Nữ Phụ Thời Dân QuốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ