Lục Hoài mới vừa trở lại Đốc Quân phủ, nữ quản gia liền đem việc này nói cho hắn.
Diệp Sở bảo hắn sau khi về nhà liền gọi điện thoại cho nàng.
Đã là đêm khuya, Diệp Sở không có khả năng có việc tìm hắn, trừ phi……
Lục Hoài lập tức nghĩ đến, Diệp Sở đêm nay rời nhà rồi về trễ, nếu là bị người thân phát hiện, nàng nhất định không biết ứng phó như thế nào.
Lục Hoài thực mau gọi điện thoại đến.
Ở đầu bên kia, Tô Lan dừng một chút: “Tam thiếu, A Sở tối nay là cùng ngươi đi ra ngoài?”
Lục Hoài không có chần chờ: “Là.”
Tô Lan khắc chế thanh tuyến: “Ngươi có từng nghĩ đến, A Sở là một nữ hài tử. Đêm khuya về nhà, nếu là bị người khác biết được, đối với thanh danh của nàng có bao nhiêu tổn hại?”
Tuy không rõ ràng đã xảy ra chuyện gì, Tô Lan vẫn sinh khí. A Sở rõ ràng ngoan ngoãn nghe lời, cũng sẽ không làm nhiều chuyện cực đoan như vậy.
Nhưng từ sau khi nàng bị bắt cóc được Tam thiếu đưa về nhà. Tựa hồ có một ít thay đổi.
Không đề cập tới điểm này. A Sở tuổi còn nhỏ, chuyện này rõ ràng là sai. Nhưng chuyện quan trọng như vậy, chẳng lẽ Tam thiếu không rõ ràng sao?
Lục Hoài thanh âm trước sau như một bình tĩnh: “Bá mẫu, người muốn biết ta và Diệp Sở gặp mặt là vì sao không?”
Tô Lan sửng sốt: “Ngươi nói.”
Lục Hoài thành khẩn cực kỳ: “Lúc trước xảy ra chuyện bị bắt cóc, người cũng có thể nhìn ra, bên cạnh Diệp Sở có người không biết tốt xấu.”
Lục Hoài tự động xem nhẹ người không biết tốt xấu trong miệng hắn đã bị đưa đi Bắc Bình.
Tô Lan im lặng, không có trả lời.
Thanh âm Lục Hoài chân thanh mà tha thiết: “Diệp Sở với ta có ân cứu mạng. Ta tự nhiên hy vọng có thể thời thời khắc khắc bảo hộ nàng an toàn.”
Giây tiếp theo, hắn chân thành mà nói dối: “Tối nay, ta là muốn dạy nàng cách thức phòng thân.”
Đương nhiên, Lục Hoài sẽ thay thế Diệp Sở giải quyết nguy hiểm.
Đêm nay, thân thể hai người có động chạm là không thể tránh khỏi. Bất quá là vì bảo hộ nàng.
Tô Lan lại là ngẩn ra, Lục Hoài nói rất có đạo lý. Nàng phảng phất tìm không ra lý do phản bác.
Ngữ khí của nàng mềm xuống: “Lần sau có thể mang A Sở đi ra ngoài vào ban ngày sao?”
Giọng Lục Hoài mang theo xin lỗi: “Ta ngày thường bận quá, hôm nay mới có chút thời gian rảnh.”
“Không có suy xét chu đáo, thật sự xin lỗi.”
Lục Hoài đem trách nhiệm toàn bộ đẩy đến trên người mình.
Bất quá, trong lời nói của hắn vẫn có điều giữ lại. Hắn hoàn toàn tránh đi vấn đề của Tô Lan, cũng không có đáp ứng chỉ mang Diệp Sở ra ngoài vào ban ngày.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Editing]Nhật Ký Nuông Chiều Nữ Phụ Thời Dân Quốc
RandomTác giả: Bệ Hạ Bất Thượng Triều Tình trạng cv : 324 chương + 11 phiên ngoại Edit: Dã Miêu Tình trạng dịch: đang tiến hành ---> Chương 1 đến 90 lấy từ @khanh1112 (mình có chỉnh một số lỗi sai ngữ pháp cùng chính tả) ----> Chương 91 đến 335 sẽ do mình...