Chương 27

121 24 1
                                    

(Y/N) này, tự nhủ với bản thân rằng,

cái mẹ gì vừa xảy ra vậy?  '-')

Những ngày hồi phục vừa qua là những ngày tự hỏi rằng ma xui quỷ khiến nào khiến bạn làm cái trò lạ lùng ngộ nghĩnh như thế. Trong khi tuyệt vọng cố gắng bối rối xóa ra khỏi ký ức, tâm trí đã từ chối tuân thủ theo, như kiểu một hình phạt khi vượt quá ranh giới ngay từ đầu.

Mi điên rồi, bạn mắng chính mình,

Điều gì khiến mi nghĩ Tanjirou-san, một cậu trai siêu ngọt ngào, ngây thơ hết phần thiên hạ, lại muốn mi quay lại ?

May thay, cậu ta không bao giờ đề cập tới vụ việc này, hoặc đặt câu hỏi... nhiều quá. Cậu ta cố gắng đưa nó lên trong một cuộc trò chuyện một lần, nhưng bạn giả vờ không biết gì. Sau đó, bạn nghĩ cậu ta có một âm mưu nào đó.

Vào đêm trước khi rời đi, nhóm bạn đã có một cuộc triệu tập khẩn cấp kêu gọi cứu viện ngay lập tức trên núi Natagumo.

" Dù có bất cứ việc gì xảy ra, ta mong các cháu sẽ sống ngẩng cao đầu," chủ sở hữu của ngôi nhà Tử Đẳng dặn dò, " Mong các cháu sẽ gặp may mắn trên chiến trường sắp tới."

Khi người phụ nữ cúi đầu, bạn cũng vậy. Bà ấy đã cho bạn thời gian và bình yên - những thứ quý giá bạn rất muốn, nhưng không phải lúc nào cũng ước là được. Màng nhĩ bị rách từ hôm Buổi Tuyển Chọn Cuối Cùng đã bình phục hoàn toàn. Đối với hầu hết các phần da, xương sườn cũng đã lành lặn (mặc dù vẫn hơi thốn) và vết thương kiếm gây ra đã bay màu, nhờ vào sự giúp đỡ của cô Tamayo.

Nó khiến bạn nghĩ tới bao người phải cần cảm ơn trong cuộc sống của bạn. Vào cuối... bất kỳ một hành trình hay con đường đang đi, khắc cốt ghi tâm, mãi không quên.

Tanjirou, Nezuko, Urokodaki, Cô Tamayo và Yushiro, người phụ nữ lớn tuổi. Zenistu, chắc chắn, và bạn đang nghĩ xem mình có đủ hào phóng để thêm Inosuke vào danh sách không.

Tất nhiên, có một trăm cái tên bị thiếu-

Một trăm người đã ra đi vĩnh viễn.

Như thể cảm nhận được tâm trạng của bạn, Tanjirou cầm lấy tay bạn. Cảm giác rất tự nhiên. Cảm giác rất đúng đắn.

Nhưng không có cách nào cậu ấy cảm thấy thế với mình... Mình sẽ vượt lên chính bản thân thôi.

Đáng phải thốt điều đó ra, bạn nhận ra một sự cay đắng len lỏi không đáng có với Tanjirou. Bạn hôn lên má cậu ta, và giờ ấy, giống kiểu cậu ấy đang trêu chọc bằng cách nắm lấy tay bạn. Rồi sau đó, tự mắng mình bằng hành vi trẻ con, nổi giận cho một vấn đề tầm thường như 'tình cảm'.

Nhanh chóng, bạn buông tay ra và quay đi.

Không kịp nhìn thấy cái nhíu mày của cậu ấy.


• • * • • * • • * • •


Phải mất năm giờ để lết tới chân núi Natagumo, với mấy con quạ đóng vai người dẫn đường. Màn đêm buông xuống, những cái cây cao cao trên đỉnh núi thấp thoáng phía trên hoàn toàn bị che khuất dần trong bóng tối kỳ lạ.

[VTRANS] [KnY] Our Halcyon Days Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ