Buổi tối, Vương thiếu tiễn quí nhân của mình ra ngoài với thái độ hờ hững. Tiêu Chiến thì tấm tức chun mũi, làm mặt quỷ với cậu rồi bước đi.
Ái chà chà, cái tên Thỏ ngốc vô ơn kia nữa, thả anh ấy ra ngoài mà còn dám không biết điều vậy ư? Rõ là không nên để anh ấy đi mà. Cậu khẽ hừ, rút di động ra mở máy, thôi thì nhân lúc này sắp xếp mấy việc cũng được.
Như thường lệ, vừa mở máy là những tiếng: "píp" (báo có tin nhắn) lại liên tục vang lên. Cậu đợi trong chốc lát rồi vô tình thấy một tin nhắn ngoài dự kiến. Cậu bèn gọi lại, không lâu sau, có người nhấc máy _ "Ngoại ạ?" _ Vương Nhất Bác cười bí hiểm, gọi lên một tiếng.
" Nhất Bác à." _ Đáp lại cậu là một giọng nói từ ái và có vẻ như đang rất vui.
"Lâu rồi con không đến thăm ngoại được, ngoại vẫn mạnh khỏe chứ ạ?"
"Ha ha, khỏe lắm, có đi thi đánh golf cũng không thành vấn đề!" _ Tiếng cười sang sảng chứng thật cho lời đối phương _ "Dạo gần đây anh đi đâu chơi mà không ai tìm được anh vậy?"
"Ngoại bảo gì cơ ạ, hôm nào con chả tản bộ trong thành, người ta sắp nhìn con đến phát ngán rồi." _ Vương Nhất Bác cầm trái táo lên cắn một miếng và gác cặp chân dài lên bàn.
Ai thèm tin mấy lời phét lác của cậu chứ! Ông già ở đầu dây bên kia cười khà làm như không nghe thấy, sau đó, ông nói với vẻ nghiền ngẫm _ "Ngoại nghe nói anh mới mở một quán bar, thằng Hải Khoan nhà ngoại thế nào, anh cho nó gia nhập làm hội viên với nhé?"
Ông cáo cụ này nữa... Vương Nhất Bác im lặng trong chốc lát _ "Con phải xem xét đã ạ."
Nghe được đáp án của cậu, người ở đầu dây bên kia không những không tức giận ngược lại còn tỏ vẻ kinh hỉ _ "Thật chứ? Nhất Bác này, anh không được đùa ông già này đâu đấy, ngoại lớn tuổi rồi, không chịu nổi mấy trò đùa đâu."
Vương Nhất Bác khẽ cười hai tiếng _ "Ngoại vẫn còn trẻ lắm ạ."
"Ha ha ha, xem ra ngoại đã bỏ lỡ chuyện tốt gì của anh mất rồi. Được, được, được, bây giờ anh có làm cái gì thì ngoại cũng ủng hộ anh hết mình. Ngoại đợi tin tốt của anh đó!" _ Ông già mừng rỡ cười ha hả.
Bởi vậy mới nói: trò chuyện với người khôn ngoan sẽ đem đến cảm giác vừa thoải mái vừa mệt mỏi _ "Ngoại ơi, không có việc gì nữa thì con cúp máy nhé."
"Được, được, được."
Lúc cúp điện thoại, Vương Nhất Bác còn loáng thoáng nghe được một câu _ "Chẳng lẽ nó chấm cô nàng nào rồi." _ Khóe miệng cậu giật giật, ngoại đã lớn tuổi vậy rồi còn mơ mộng thế làm cái gì?
Tiếp đó, cậu gọi cho Vu Bân. Nhưng ngoài dự kiến, chuông reo năm sáu tiếng mà vẫn không ai bắt máy, cậu đành cúp máy. Sau đó, còn chưa kịp gặm hết một trái táo thì tiếng chuông gãy gọn vang lên, là Vu Bân gọi lại.
"A lô."
"Ê, mày biết cảm giác khi gọi điện thoại mà không ai bắt máy là thế nào rồi chứ?" _ Ở đầu dây bên kia, Vu Bân phun ra một câu phủ đầu _ "Mày tham gia đảng kín nào mà cứ cắt liên lạc suốt thế?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Tình Yêu Không Có Lỗi _ [BJYX]
De TodoThế giới này bao la rộng lớn biết bao, giống như một cỗ máy khổng lồ với vô vàn những chiếc bánh răng mà chúng ta là một trong số đó. Ngày qua ngày, mỗi người cứ thế làm việc, bánh răng cứ thế quay đều... Những chiếc bánh răng ngỡ sẽ không bao giờ g...