*cộc cộc*
Đang cao trào thì có người gõ cửa, Thunder và Ice đều không muốn trả lời vì bọn họ đang trong bộ dạng mà không muốn bị ai nhìn thấy.
*cộc cộc*
Dù vậy người kia vẫn tiếp tục gõ cửa, còn có giọng nói bên ngoài nhưng là ngôn ngữ mà họ không hiểu. Chắc là một trong hai người mà Ice vừa cứu.
Thunderstorm: Tsk.
Ice: Thundy...có người...
Giọng Ice yếu ớt và run rẩy khiến Thunder không thể ngừng chạm vào cậu. Mặc dù anh rất khó chịu với tiếng gõ cửa liên tục kia nhưng anh cũng mặc kệ. Con mồi thơm ngon trước mắt mới là thứ mà anh muốn để ý đến nhất.
Thunderstorm: Có người thì sao? Tớ thấy...cậu có vẻ hưng phấn hơn khi biết là có người đấy. *cười khẩy*
Ice: Không....! Um!... *mím chặt môi*
*cộc cộc*
*cộc cộc*
*cộc cộc*
Ice:...Tớ...Tớ nên đi ra xem có chuyện gì...
Thunderstorm: Tsk.
Không còn cách nào khác, anh đành để cậu mặc lại quần áo và ra ngoài.
Thunderstorm: "Chán thật, kiểu gì ra ngoài rồi cậu ấy cũng không quay lại nữa. Mình vẫn còn thế này...Hm? Khoan...Ice cũng..."
Thunderstorm lén nhìn Ice, người cậu nhễ nhại mồ hôi, hai má đỏ ửng, đội mũ lưỡi trai và mũ của áo khoác bông lên để che đi vết cắn của anh. Cậu thậm chí còn phải cố gắng giấu cái thứ vẫn còn đang hưng phấn trong quần đi. Nhìn cậu khổ sở với cậu bé của mình, Thunderstorm không nhịn được mà khúc khích cười thích thú.
Ice: Cậu!...Cậu cười gì chứ?!...Tất cả là tại cậu!...
Thunderstorm: Haha, đúng, tại tớ.
Anh đứng dậy và ôm cậu từ đằng sau, ghé sát vào tai cậu và thì thầm.
Thunderstorm: Tại tớ đã làm cậu nứng đến vậy, thế nên hãy để tớ chịu trách nhiệm cho nó nhé.
Ice rùng mình đẩy Thunderstorm ra và che tai của mình lại. Mặt cậu đỏ như quả cà chua, mở cửa và chạy ra ngoài.
Thunderstorm: *liếm môi* Đáng yêu ghê...
Sau khi sửa soạn một lúc thì Thunderstorm cũng ra ngoài buồng lái. Lúc này Ice đứng giữa khoang chỉ huy, khuôn mặt nghiêm túc của cậu vừa thấy anh là lại ửng lên đỏ chót.
Ice: Th...Thundy, cậu còn chưa khoẻ hẳn, về buồng nghỉ ngơi đi.
Thunderstorm: *cười nhẹ* Tớ không sao, nhờ có Ice chăm sóc tận tình nên không sao nữa rồi.
Ice ngượng ngùng quay mặt đi, Thunderstorm lại gần và nhìn ra ngoài.
Thunderstorm: Ồ, nhanh vậy, đã sắp về đến trạm Tapops rồi sao?
Ice: Ừ, tớ đang liên lạc với chỉ huy, không hiểu sao đường kết nối lại chậm thế này.
*xẹt xẹt*
BẠN ĐANG ĐỌC
Boboiboy ( allice )
FanfictionVì niềm đam mê với boboiboy, vì sự ngưỡng mộ với Ice, mik đã dồn hết quyết tâm cho ra fic này, cảm ơn đã ủng hộ 😌