"Các người không cho tôi đáp án, vĩnh viễn tôi cũng không thỏa hiệp với bất kì ai." La Tại Dân nhếch môi, "Kể cả với Đế Nỗ."
Không gian tiềm thức ngày càng sụp đổ thì Trịnh Nhuận Ngũ càng đứng ngồi không yên, không dễ mới đi được vào tiềm thức của La Tại Dân như bây giờ, điều đó khiến anh phải hét lên, "La Tại Dân, cậu phải biết rằng Lý Đế Nỗ quyền năng như vậy đương nhiên sẽ tự chữa được việc mình không khống chế được tuổi tác."
"Nói thì ai chẳng nói được?" La Tại Dân nhíu mày, trái ngược với bộ dạng hốt hoảng của đối phương, cậu vẫn bình chân như vại, "Tôi cần một lời khẳng định Trịnh Nhuận Ngũ à, chứ không phải một lời hứa hẹn chẳng có một chút phần trăm niềm tin nào cả."
Ở phía bên ngoài, Lý Thái Dung đang liên tục chống đỡ, toàn bộ cường lực đều chuyển hết vào Trịnh Tại Hiền, nếu như đối phương không thể chịu đựng được tác động mà La Tại Dân đang đè lên ý thức của hắn, tuyệt đối sẽ không còn cách nào để khai thông được cho cậu nữa.
Lý Thái Dung nhận ra ý thức của La Tại Dân đang không ổn định, kể cả khi bề ngoài của cậu đang rất bình thường, hệt như những cơn ác mộng không hề tác động đến chính mình. Hệ thống ý thức là nơi duy nhất giam giữ bản gốc của chính mình, đó là lý do Trịnh Nhuận Ngũ còn sống sót và có thể đến gặp được một La Tại Dân không đáng sợ như bây giờ.
Nhưng nhìn vào tình thế như bây giờ, cuộc đàm phán có thể đã không đi đúng con đường đã dự liệu.
Bất chợt, toàn bộ thân thể Trịnh Tại Hiền còn đang ngồi bất động bị một sức mạnh vô hình đẩy ngã về phía sau, Lý Thái Dung cũng bởi vì đang truyền năng lượng để hắn đi vào tiềm thức của La Tại Dân nên bị ảnh hưởng, toàn bộ lưng anh đập thẳng vào góc tường.
Nhưng Lý Thái Dung không thừa thời gian để bận tâm đến vết thương, anh nhanh chóng tiếp tục truyền năng lượng vào Trịnh Tại Hiền, để Trịnh Nhuận Ngũ có thể trở lại ý thức của La Tại Dân.
Trịnh Nhuận Ngũ vừa mới bị thoát ra một lúc, anh không ngờ tồn tại trong ý thức của La Tại Dân bây giờ vẫn là một La Tại Dân không khác biệt với La Tại Dân ở đời thực, đáng sợ và quyền năng khiến bất kì ai chẳng dám động tới.
La Tại Dân nhìn chằm chằm mái nhà bằng kính, xuyên qua lớp thủy tinh mỏng kia chính là bầu trời đục ngầu, sóng bên ngoài gần như đã cao tới mức có thể nhìn thấy, mỗi đợt dâng lên đều không khác gì bàn tay đang cố đập nát chốn linh thiêng này.
Cậu khẽ cong môi, "Sao còn chưa cút?"
Trịnh Nhuận Ngũ khó khăn giữ thăng bằng trong thế giới tinh thần của La Tại Dân, anh hít một hơi thật sâu, "Rốt cuộc phải như thế nào cậu mới bằng lòng?"
"Tôi muốn Đế Nỗ của tôi trở lại, chỉ đơn giản như thế thôi."
"Cậu ta sẽ trở về bên cậu ngay khi cậu chấp nhận chữa trị chính mình." Trịnh Nhuận Ngũ gần như hét lên, "Hiện tại bên ngoài đang rất nguy hiểm, Ados đã đến đây, nếu cậu không nhanh chóng đồng ý với tôi thì Lý Đế Nỗ sẽ không thể tự mình chống chọi..."
Trịnh Nhuận Ngũ để ý tới ánh mắt của đối phương khẽ động, quả nhiên ngay sau đó La Tại Dân đã có chút không thể tin được mà hỏi, "Ngươi nói Đế Nỗ sẽ gặp nguy hiểm?"