chương 16

1.6K 215 5
                                    

Trịnh Tại Hiền hồi phục rất nhanh, từ lúc nào đã đứng dậy sau lưng La Tại Dân, trào phúng mỉm cười: "Hóa ra cũng chẳng thông minh hơn là bao."

La Tại Dân bực bội hét lên với Lý Thái Dung: "Nhanh lên đi."

"Hắn không thể, vô ích thôi." Trịnh Tại Hiền ở đằng sau nói: "Có trách thì trách ngươi đã chơi một trò chơi quá ngu ngốc."

La Tại Dân nhìn Lý Thái Dung đang đứng im như tượng, cúi đầu xuống thấp, hoàn toàn không thấy được một tia biểu cảm nào: "Hắn đang nói gì vậy?"

"Lý Thái Dung chỉ đang làm tốt bổn phận của mình thôi, hắn là Satan đại đế, là quỷ vương, sử dụng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích là chuyện bình thường."

Trịnh Tại Hiền từ tốn đi từng bước, hắn như đang độc diễn một mình nhưng chính bản thân hắn biết khán giả đang vô cùng tập trung lắng nghe. Nhìn vẻ mặt hoang mang của La Tại Dân, Trịnh Tại Hiền không thể không cảm thấy vui mừng hơn, cộng với vẻ mặt không cảm xúc của Lý Thái Dung, giờ đây niềm vui nọ còn được nhân lên gấp bội.

"Phạm nhân của tôi nói rằng từng có một ác quỷ tới tìm hắn, nhờ hắn rèn cho một lưỡi kiếm để có thể tiêu diệt được Ados nhưng làm được nửa rồi lại bảo không cần, sau đó lập thoả thuận không một ai được nhắc đến về cuộc gặp này.."

Trịnh Tại Hiền vẫn tiếp tục độc thoại, trên người hắn đã có vô số vết thương lớn nhỏ nhưng hoàn toàn không bị ảnh hưởng, vui vẻ chiêm ngưỡng vẻ mặt xám ngoét của Lý Thái Dung, kẻ hắn vẫn luôn tìm mọi cách để hạ bệ.

"Nói ta nghe xem Lý Thái Dung, quỷ vương đại đế, rốt cuộc tại sao lại phải giấu nhẹm cuộc gặp mặt kia đi, không cho La Tại Dân hay bất kì ai, thậm chí cả Lý Đế Nỗ thân cận kia biết?"

"..."

"Phải chăng mọi chuyện có liên quan tới bọn họ?"

Phác Chí Thành khẽ rủa thầm một tiếng, hướng tới Trịnh Tại Hiền nhắm thẳng một mũi tên bắn xuyên qua lồng ngực hắn nhưng vô ích, hắn đã là kẻ bất tử. Thế nhưng ít nhất Phác Chí Thành cũng thành công chọc giận, ngay lập tức Trịnh Tại Hiền ném thẳng hai quả cầu ánh sáng về đoạn núi phía dưới, mặt đất sụt lún khiến cả Phác Chí Thành, Hoàng Nhân Tuấn cùng Lý Đế Nỗ ngã xuống, lăn lộn vài vòng. La Tại Dân hốt hoảng đưa hai tay ra điều khiển đưa ba bọn họ tới một vị trí khác, khiến Trịnh Tại Hiền không khỏi huýt sáo thán phục.

"Tài năng như vậy không nên để lãng phí."

"Ngươi rốt cuộc muốn chơi trò gì?!"

"Có muốn thì ngươi cũng đâu tham gia được, vốn dĩ ngươi còn đang mắc kẹt trong chính trò chơi của Lý Thái Dung."

La Tại Dân đau đầu hết cả lên, bực bội hét với Lý Thái Dung. Người nọ vốn là ác quỷ đại đế, đáng ra chẳng sợ trời hay sợ đất, giờ đây không dám ngẩng đầu lên nói một câu mà chỉ biết tránh né đi ánh mắt của cậu.

"Thanh gươm được rèn bởi vị thần tối cao trên đỉnh Thiên đàng, nhuốm máu của ác quỷ và chứa giọt nước mắt của Tổng lãnh thiên thần.." Trịnh Tại Hiền khẽ nói, ác ý nhìn Lý Thái Dung. "Bản chất của ngươi vẫn sẽ mãi không thay đổi đúng không, kể cả hồi trước hay bây giờ, ngươi vẫn sẽ chỉ nghĩ mãi là một tên hồ đồ mà thôi."

nomin | jaeyong | the devil and his demonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ