Chap 10#_📚_🏐_❌_❤️_#

2.3K 133 4
                                    

♒_ : Hôm qua xém nữa là tui lỡ tay xoá Chap này và cả BẢN THẢO của Chap sau ( Chap 11 )🥲

#_📚_🏐_❌_❤️_#

Một buổi sáng lại bắt đầu, như thường lệ Trương Hân cùng Hứa Dương đi học, vừa vào lớp đã thấy Thẩm Mộng Dao ngồi cầm điện thoại mày nhíu chặt lại.

- Sao vậy Dao Dao ? - Hứa Dương lên tiếng hỏi.

- Lại là tên đó à ? - Trương Hân nói ra suy đoán của mình.

- Ừm. Thật phiền a, hắn bảo là qua học kỳ 1 sẽ chuyển đến trường mình. - cô chán nản nằm trên bàn.

- Tên đó dai thiệt, cũng 1 năm rồi mà. - Trương Hân lúc đầu đã không có thiện cảm với tên đó rồi.

- Mặc kệ đi, tới đó tính. - Thẩm Mộng Dao ngồi thẳng dậy cho Trương Hân với Hứa Dương bước vào.

- Mà này Hân Tử, còn nửa tháng nữa là thi học kỳ đấy, đội bóng của cậu cũng nên ôn bài rồi. - Thẩm Mộng Dao theo tính toán thì cũng gần thi rồi, cũng là thời điểm đội bóng cần " học ".

- Phải ha, đến lúc rồi nhỉ. - Trương Hân gật đầu suy nghĩ gì đó.

Sau khi kết thúc buổi học như mọi ngày đội bóng chuyền sẽ tập tại phòng thi đấu.

- Mọi người nghe thông báo nhé. - tiền bối năm 4 vỗ tay gọi mọi người tập hợp.

- Còn nửa tháng nữa là chúng ta sẽ thi học kỳ, vào thời gian này thì đội bóng sẽ tạm ngưng các buổi tập để mọi người tập trung vào bài vở.

- Vì sau khi thi chúng ta sẽ được đấu với trường lân cận, nhưng mà nếu kết quả thi không tốt thì không được đi. - Trương Hân tiếp lời của tiền bối.

Tuy chỉ học năm 2 nhưng Trương Hân lại rất có tiếng nói trong đội. Các chiến thuật về đội hình đều do cậu sắp xếp.

- Đại Ca à, còn có yêu cầu này á. - Viên Nhất Kỳ toát mồ hôi khi nghe đến kỳ thi, và hơn hết là không được đấu bóng nếu thi không tốt.

- Haizz. Đừng lo lắng, vì có chị cũng rất khó khăn mới được đấu bóng vào năm ngoái. - Trần Kha ngồi cạnh câu trước thì ăn ủi nhưng chợt nhớ đến mình năm ngoái thì thở dài, đúng là thi cử rất đáng sợ.

- Mình nhớ là cậu xém rớt một môn, may mà vừa đủ điểm. Không thì khỏi đấu rồi. - Ngải Giai vỗ vỗ vai Trần Kha còn lắc lắc người cậu.

- Này có hậu bối đó, đừng làm tớ mất mặt. - Trần Kha đưa đầu lại gần Ngải Giai nghiến răng nói nhỏ, còn đưa nắm đấm đe doạ.

- hhh. Mà Nhất Nhất, em không lo sao ? - Ngải Giai nghiên đầu nhìn Vương Dịch ngồi phía kia cạnh Viên Nhất Kỳ nhìn mặt nhóc ấy vô cùng bình thản a.

- Không ạ. - Vương Dịch ngồi chóng hai tay ra sau vẫn giữ gương mặt lạnh trả lời nhẹ nhàng.

- Giai à, chị không cần lo cho thiên tài đâu. - Kỳ Kỳ bất mãn liếc Vương Dịch lên tiếng, thật bất công mà.

- Cậu quên em ấy là thủ khoa đầu vào à. - Trần Kha nhớ hôm đầu năm có xem qua học lực của mấy hậu bối vào đội.

[Snh48][Gnz48] Đơn Giản Là "Yêu"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ