Chương 3

24.7K 1.6K 659
                                    

Tất cả quỳ trên mặt đất đều run rẩy như cầy sấy, đừng nói trò chuyện, ngay cả ngẩng đầu cũng không dám.

Vị bạch y công tử này phong tư trác tuyệt, diện dung cực mỹ, không ngôn từ nào có thể hình dung, nhưng giờ phút này toàn thân cao thấp đầu mang theo một cỗ khí chất tử phách nhiên lệ, xứng với thanh âm thanh lãnh hệt như đao phong, nhìn y làm cho người ta không dám có cảm giác khuynh tâm diễm tiện, chỉ cảm thấy mỹ đến độ làm người tam hồn thất phách đều bị dọa chạy tứ tán.

Bạch y công tử không thèm nhìn đến những người đang phủ phục trên mặt đất, xoay phiến tử trong tay, dùng chuôi phiến gõ lên bàn “Lập tức đem rượu này sửa tên lại, bằng không bản công tử sẽ đem rượu cùng tửu lâu của ngươi san thành bình địa!”

Hồ Thập Bát nghe thấy lời này nhíu nhíu mày, nghĩ thầm, vị công tử này vừa đẹp thì có đẹp, nhưng cá tính sao lại ngang ngược không thèm nói đạo lý như thế này. Nhìn thoáng qua chưởng quầy đang phát run quỳ rạp trên mặt đất, trong lòng lại chịu không được.

Hồ Thập Bát cùng vị Đường chưởng quỹ này coi như là có quen biết. Mấy năm trước hắn ở nhân gian đặt mua một ít sản nghiệp, thường xuyên phải ngụ lại ở nhân gian trong một thời gian ngắn. Thời điểm đó vấn đề ăn uống hàng ngày đều là giải quyết ở Túy Tiên Lâu, ít nhiều gì cũng có chút cảm tình.

Hơn nữa Hồ Thập Bát biết rõ con người của Đường chưỡng quỷ, mặc dù có chút keo kiệt nhưng cũng không phải gian thương, cung cách nhưỡng rượu hầu hết đều là phương pháp gia truyền do tổ tiên truyền lại, không dám có một chút sơ sót hay qua loa. Hơn nữa giá cả luôn luôn hợp lý, vị bạch y công tử này rõ ràng là đến kiếm chuyện.

Hồ Thập Bát nhẫn bực bội, bước qua nâng chưởng quầy đứng dậy.

Đường chưởng quầy vừa ngước mắt thấy Hồ Thập Bát, trong mắt già liền ứa ra nước mắt.

Mở miệng lắp bắp “Hồ, Hồ, Hồ gia… Này thật sự là, này thật sự là…” không hiểu nổi nên vừa ủy khuất vừa sọ hãi, run rẩy khóe miệng khóc nấc.

Hồ Thập Bát thân hình cao lớn, vừa lên lầu thì vị bạch y công tử kia đã trông thấy. Hiện tại lại thấy hắn vì chưởng quầy kia mà ra mặt, lạnh lùng hừ một tiếng.

Hồ Thập Bát trấn an vài câu, bảo điếm tiểu nhị đỡ lấy Đường chưởng quỷ, cúi người lấy ngón tay chấm vào dịch rượu vương vãi trên mặt đất, đưa lên miệng nếm thử.

Quả nhiên hệt như hắn đoán, cùng với Túy Long Ẩm bình thường không có gì khác biệt. Vì thế đứng dậy ôm quyền nói với bạch y công tử “Vị công tử này, tửu gia mở cửa làm sinh ý, thứ nhất là vì cấp cho thực khách một cái phương tiện, thứ nữa là vì bản thân kiếm chén cơm, khổ cực kinh doanh quả thực không dễ dàng gì. Vò rượu này mới nãy ta vừa nếm qua, cảm thấy không có chỗ nào không ổn, không biết công tử vì sao lại đập bể nó, lại vì sao ngang ngược bắt chưởng quầy đổi tên rượu? Phải biết giữa thanh thiên bạch nhật, làm việc gì cũng nên có đạo lý. Hi vọng công tử nói rõ lý do nguyên nhân, nếu như là cố tình gây sự, công tử đây không cảm thấy là cách làm của mình khi người quá đáng sao!”

Hồ Giá - Tính Hầu ĐíchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ