Chương 14: Cứng đầu

798 108 0
                                    

Hôm nay là ngày những phù thủy nhí trở lại Hogwarts sau kì nghỉ Giáng Sinh, Trình Tu Kiệt kiên nhẫn đợi từ hừng đông đến khi những cỗ xe phép thuật từ đằng xa kéo nhau đến. Hắn ngắm những hạt tuyết be bé đi xuyên qua cánh tay mình một cách chăm chú, cho đến khi Severus gọi hắn từ đằng sau.

"Lôi Phong! Anh đứng đây từ bao giờ thế?"

Severus ôm theo một cuốn sách vừa dày vừa cổ, lớp bìa da bên ngoài đã bị phai đến mức không nhìn rõ được tựa sách, nhưng khiến cậu bé nâng niu đến thế thì đây chắc chắn không phải loại tầm thường.

"Mới tới thôi...em đón Lily sao?"

Mặc dù biết chắc đây là một lời nói dối trắng trợn nhưng nó vẫn không vạch trần Trình Tu Kiệt. Severus gật đầu một cách ngượng ngùng, trên hai gò má nhợt nhạt có chút đỏ lên.

Hắn phải cố gắng lắm mới ngăn được tiếng cười đi qua hai hàm răng đang ngậm chặt, Lily cứ trêu Severus miết vì sự bẽn lẽn hiếm thấy ở ở nó. Lần nào hắn cũng nín cười muốn đau ruột vì hai đứa quá dễ thương. Nhắc đến Lily là thằng bé lại thế này.

James mà biết thì nó lại sầu như mất sổ gạo cho mà xem.

Những chiếc xe kéo đã đáp đất. đám con nít hí hửng chạy ngay vào sân trường, tay bắt mặt mừng với lũ bạn thân và kể về kì nghỉ của mình với nhau.

Hắn trông thấy Lily đang vui mừng đi nhanh về phía cậu bạn thân. Cô bé vớ mái tóc đỏ rực rỡ, cười duyên dáng như bông hoa nở rộ ôm lấy Severus.

"Anh Lôi Phong! Sev! Gặp lại hai người mừng quá đi mất!" Lily không giấu được sự hân hoan trong giọng nói của mình.

"Tớ cũng thế! À-đây là tài liệu về các loại độc dược hiếm trên toàn nước Anh! Mẹ gửi cho tớ đấy. Chúng ta cùng xem nhé" Severus đưa quyển sách cho Lily, sau đó kéo chiếc rương của cô bé. Bầu không khí học tập này khiến hắn xúc động muốn chết.

Nhìn Lily mắt sáng rỡ nâng niu quyển sách trên tay rồi lại đem một đống quà cho Severus...nụ cười của Trình Tu Kiệt cứng ngắt. Hắn thật sự không muốn cô bé và James phải nhận kết thúc bi thảm đến thế...

"Gặp lại sau anh nhé!" Lily vẫy tay tạm biệt hắn rồi cùng Severus vào trường. Hắn cố nặn ra một nụ cười tươi tắn với đám nhỏ. Đợi cho chúng đi khuất mới thở ra một hơi thật dài.

Chưa đợi tâm trạng hắn ổn định thì từ xa, tiếng hú hét của James đã truyền tới. Vẫn là mái tóc rối xù như tổ quạ cùng cặp kính tròn vo, cậu bé chạy vèo tới trước mặt Trình Tu Kiệt, giơ chiếc chổi mới tinh được đánh bóng có phần hơi kĩ lưỡng quá mức cho hắn coi.

"Là dòng mới nhất à?" Hắn có chút hứng thú nhìn chiếc chổi bay này.

James gật đầu đắc ý, ngón tay cẩn thận vuốt ve cán chổi.

"Quà của cha em vì được vào đội đó! Ổng khoái Quidditch lắm luôn! Hồi xưa lúc đi học mẹ mê cha như điếu đổ khi ổng cưỡi chổi đó" James ôm chặt chổi thần, nhưng một giây sau lại ngờ ngợ.

"Cái đó là ổng kể chứ em cũng không biết à" Hắn đoán James lại tính thể hiện thật tốt ở trên sân đấu để chinh phục Lily đây mà..nghe Remus kể Lily cũng bay rất tốt, nhưng cô bé không muốn giành thời gian quá nhiều cho thi đấu thay vì học tập.

[Đồng nhân Harry Potter] Thiên hạ đệ nhất xui xẻo nam nhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ