Phiên Ngoại 2 (Trung)
Thành thật mà nói, Thẩm Thanh Thu tuyệt đối không phải kiểu người thuần khiết.
Y từng một thời đi theo Mị Âm ăn chơi trác táng. Thuở niên thiếu khi còn tên gọi Thẩm Cửu, cái danh phong lưu của y đã nổi khắp trời nam đất bắc, được hoa khôi các kỹ viện săn đón nhiệt tình, thậm chí có người còn muốn tự mình chuộc thân để gả cho y.
Thẩm Thanh Thu năm đó lần đầu tiên xuống núi, đối với mọi chuyện còn rất bỡ ngỡ, hết lần này tới lần khác bị Mị Âm dụ dỗ, rất nhanh đã sa đoạ, uống rượu phiêu kỹ cờ bạc, hưởng hết lạc thú của nhân gian.
Nếu không phải căn cơ của y chưa vững, không thể chìm đắm trong sắc dục, thì đã chẳng đến mức mấy trăm tuổi vẫn còn là trai tơ, để súc sinh Lạc Băng Hà kia hưởng hết ngon ngọt.
Sau này gia nhập Thương Khung Sơn, dưới cặp mắt nhìn chằm chằm như hổ rình mồi của Nhạc Thanh Nguyên, Thẩm Thanh Thu mới bắt đầu tu tâm dưỡng tính, dần dần không còn lui tới chốn phong nguyệt nữa.
Trải nghiệm chơi thanh lâu của y coi như phong phú, có điều hơi khác người một chút. Cái gì cũng dám làm, chỉ có lăn giường là không. Nghĩ lại có chút nực cười.
Thiên Lang Quân kéo tay y: "Mau vào thôi."
Thẩm Thanh Thu hất gã ra: "Không vào. Muốn thì ngươi tự vào một mình đi."
Y sớm đã không còn là thiếu niên ngông cuồng ngày xưa, đối với nơi yên chi tục phấn này không hề có bất cứ tình cảm hay lưu luyến nào. Hơn nữa theo thời gian trưởng thành, tâm tính y dần đạm bạc, có phần chán ghét những nơi đông đúc xô bồ.
Quan trọng nhất là, chính bản thân Thẩm Thanh Thu cũng không nhận ra, trong phương diện tình cảm, yêu cầu của y dành cho Lạc Băng Hà lẫn bản thân đều nghiêm khắc như nhau. Thâm tâm y biết rõ mình thuộc về ai, càng biết người kia có tính chiếm hữu lớn đến mức nào, cho nên y luôn sẽ bất tri bất giác né tránh những ám muội không cần thiết.
Thiên Lang Quân khiêu khích: "Sao hả? Ngươi sợ Lạc Băng Hà phát hiện sẽ không vui?"
Thẩm Thanh Thu biết gã là đang cố tình, bình thường y sẽ không mắc lừa mấy thủ đoạn nhỏ nhoi này. Nhưng Lạc Băng Hà hiện tại chính là cái vảy ngược của y, nhắc đến sẽ lập tức xù lông giận dữ: "Hắn là cái thá gì. Vào thì vào."
Bên trong thanh lâu càng lộng lẫy hơn so với bên ngoài, các dãy bàn gần như chật kín, chính giữa đại sảnh dựng một cái đài cao, có vẻ như là dành cho hoa khôi hoặc nhạc công biểu diễn. Thẩm Thanh Thu trong thai kỳ đặc biệt mẫn cảm với mùi vị, hương phấn son nồng nặc khiến y khó chịu muốn nôn ra, phải dùng tay áo che mũi, lựa chọn ngồi bàn ở góc vắng vẻ nhất.
Y bắt đầu hối hận đã theo Thiên Lang Quân làm trò nhảm nhí này.
Cả hai tướng mạo bất phàm, vừa ngồi xuống đã được các cô nương nhào tới tranh nhau cướp khách. Thẩm Thanh Thu không chịu nổi mùi hương của các nàng, Thiên Lang Quân lại càng không dám có động chạm gì. Vì vậy hai người rất ăn ý, tới một người đuổi một người, tới một nhóm đuổi cả nhóm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng Nhân HTTCCNVPD][Băng Cửu] Sư Tôn Thỏ Trắng Của Tiểu Sắc Lang
FanfictionThể loại: Đồng Nhân Nguyên tác: Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện Couple: Lạc Băng Hà x Thẩm Thanh Thu (Băng Ca x Thẩm Cửu) Thể loại: Đam mỹ, tu tiên, huyễn huyễn, sư đồ luyến, niên hạ, vừa ngọt vừa ngược, có H (nhiều hay ít thì chưa biết). Bố...