Chương 25
Trời xanh thăm thẳm, mây trắng phiêu phiêu.
Thẩm Thanh Thu lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác được ôm ấp khi đang ngự kiếm. Y khẽ nhìn ra phía sau, bọn họ đã cách toà thành kia khá xa, trước mắt chỉ thấy được một dải màu đa dạng, tựa như vạn lý sơn hà đều có thể nắm gọn trong lòng bàn tay.
Nếu đã không bị ai dòm ngó, dĩ nhiên tới lúc phải tính sổ công chuyện. Y cũng chẳng quản bọn họ còn đang bay trên cao, vươn tay túm lỗ tai Lạc Băng Hà vặn ngược lại.
"Ngươi nói ai vừa hung dữ vừa nhỏ nhen hả?"
Lạc Băng Hà xuýt xoa kêu đau, nhưng vẫn giữ nguyên bộ dáng thèm đòn mà nói: "Ta cứ nghĩ ngươi sẽ hỏi ta định đưa ngươi đi đâu, hoặc ai là thê tử sắp cưới của ta chứ. Hoá ra ngươi lại để ý mấy chuyện vặt vãnh này sao?"
Thẩm Thanh Thu nhéo tai hắn mạnh hơn: "Trước mặt ta lại dám nói xấu ta. Ai cho ngươi lá gan đó?"
"Ai ui, nhẹ chút nhẹ chút. Cửu Nhi nói vậy, là đang ngầm thừa nhận mình là thê tử sắp cưới của ta sao?"
"Hừ, chỉ là bịa đại cái cớ để từ chối, ta hỏi để làm gì."
"Không phải cái cớ." Lạc Băng Hà nhìn thẳng vào mắt y, nghiêm túc nói: "Ta đưa ngươi đến một nơi."
Gió trên cao se lạnh, quất vào mặt y có hơi đau nhói. Thẩm Thanh Thu khó chịu quay đầu rúc vào trong ngực hắn, đợi khi cảm nhận được bọn họ đã tiếp đất mới chịu mở mắt ra.
Lạc Băng Hà thả y xuống, mỉm cười hỏi: "Đẹp không?"
Thẩm Thanh Thu nhìn quanh một lượt, bất giác nói: "Đẹp."
Y đã đi nhiều nơi, từng thấy qua không ít thiên sơn vạn thủy, nhưng vẫn bị cảnh sắc nơi đây thu hút tầm mắt.
Chỗ y đang đứng có lẽ là một sơn cốc nhỏ, bốn bề núi non trùng điệp, mặt đất mỗi tấc đều nở hoa, muôn hình muôn sắc. Mỗi khi gió thổi, cánh hoa dập dìu, tựa như từng gợn sóng lăn tăn trên biển lớn, trong không khí cũng đượm nồng hương hoa. Cách đó không xa còn có một căn nhà gỗ được dựng bên cạnh thác nước, trước cửa mở toang, trong sân đầy lá rụng, ngầm than thở chủ nhân của nó đã rất lâu không quay trở về.
Thế ngoại đào viên, nhàn vân dã hạc, rất thích hợp để làm chốn quy ẩn.
Thẩm Thanh Thu không nói gì, đợi Lạc Băng Hà lên tiếng trước.
"Đây là nơi bí mật của ta. Mỗi khi buồn chán hay mệt mỏi, đều đến đây nghỉ ngơi vài ngày."
Cho dù là vậy, Thẩm Thanh Thu vẫn không hiểu dụng ý của hắn. Đưa y đến đây chỉ để chia sẻ bí mật của mình?
Lạc Băng Hà im lặng dẫn y đi tham quan xung quanh. Thẩm Thanh Thu để ý thấy vành tai hắn phiếm hồng, môi mỏng mím chặt giống như có điều muốn nói lại không dám nói ra. Y không đoán được hắn đang nghĩ gì, nhưng cũng bị hắn làm cho tâm trạng thấp thỏm, mặc hắn kéo đi mà không nói một lời.
Nơi đầu tiên là ngôi nhà nhỏ kia. Hàng rào bằng trúc, khoảng sân khá rộng, bên trái có một cây hoa đào rất lớn, cành cây treo xích đu, dưới gốc cây còn đặt một chiếc ghế dài và bàn gỗ. Bài trí vừa vặn rất hợp ý Thẩm Thanh Thu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng Nhân HTTCCNVPD][Băng Cửu] Sư Tôn Thỏ Trắng Của Tiểu Sắc Lang
FanfictionThể loại: Đồng Nhân Nguyên tác: Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện Couple: Lạc Băng Hà x Thẩm Thanh Thu (Băng Ca x Thẩm Cửu) Thể loại: Đam mỹ, tu tiên, huyễn huyễn, sư đồ luyến, niên hạ, vừa ngọt vừa ngược, có H (nhiều hay ít thì chưa biết). Bố...