30. Lam Giang có song phu

287 15 0
                                    

AnzaiHH: chương này có chút bất ổn, chỉ là muốn viết sự tinh nghịch của A Nguyệt, và mối liên kết của bốn đứa bé....

A Nguyệt chớp mắt nhìn trần nhà, xoay đầu qua trái ca ca và tỷ tỷ vẫn còn đang ngủ, lại nghiêng qua phải cha và phụ thân cũng ngủ. Heo nhỏ từ từ ngồi dậy, vịn hai cái cây, từ từ trèo lên ra khỏi nôi, rơi xuống đất! Bò nhanh về cánh cửa, nhưng không có cách nào mở ra, môi mím chặt lại, heo nhỏ không bỏ cuộc, tiếp tục bò qua chỗ cái bàn được đặt cạnh cửa sổ, trèo lên bàn, đưa tay thử đẩy cửa sổ ra, ánh sáng rọi vào.

A Nguyệt toe toét nở nụ cười, bò lên thành cửa sổ, không may ngã ra bên ngoài, hai tay nhỏ bé ôm lấy cái trán, cặp mắt hồng lên, bảo bảo rất tức giận, cảm thấy thứ này thật hư, ngày nào cũng bắt nạt bảo bảo. Đợi đến khi cha và phụ thân thức dậy, bảo bảo sẽ làm cha và phụ thân đánh chết các ngươi, vừa nghĩ vừa đưa tay vỗ vỗ lên mặt đất mấy cái, rồi mới tiếp tục bò đi.

"Oa oa oa..."

Tiếng khóc vang dội của bọn nhỏ, làm phu phu hai người giật mình tỉnh giấc, vội chạy qua xem, Giang Trừng vọt qua trước tiên, mặt trở nên tái mét, chân đứng không vững, nói: "A... A Nguyệt không thấy đâu."

Lam Hi Thần khiếp vía, nhìn qua thấy cửa sổ đang mở, ngày hôm qua hai người họ không kiểm tra cửa sổ khoá hay chưa, có lẽ A Nguyệt từ nơi đó bò đi ra, thấy ái nhân hoảng hốt, lo lắng, vội trấn an: "Vãn Ngâm, không sao, ta lập tức chạy đi tìm A Nguyệt ngay."

Dứt lời, Lam Hi Thần nhanh chóng khoác đỡ ngoại bào vào, chạy ra cửa kêu gọi các môn sinh tập hợp.

Lúc được triệu tập các môn sinh kinh ngạc, hai mắt mở to, đây là lần đầu tiên chủ mẫu ăn mặt phóng khoáng, không nhã chính như thế! Nhưng sau khi nghe tin A Nguyệt tiểu thư không thấy, tất cả cũng hoảng loạn, vội chia nhau đi tìm.

Giang Trừng vừa dỗ bọn nhỏ vừa lo lắng cho A Nguyệt, đây là lần đầu ba đứa lớn khóc, dỗ mãi không nín, hắn gấp đến hoảng không biết nên làm gì. Giang Hoàn chạy qua xem tình hình, thấy biểu ca như thế, liên chạy đi gọi y sư đến xem.

Y sư gấp gáp chạy qua xem cho bọn nhỏ, thấy không phát sinh vấn đề gì, mới thở phào nhẹ nhõm, một trong bọn họ là tông chủ tương lai, nếu xảy ra chuyện, cả Giang thị và Lam thị sẽ sập mất. Nhớ tới A Nguyệt tiểu thư mất tích, ông nghĩ đến một trường hợp, tuy rằng không nắm chắc, nhưng ông vẫn nói để tông chủ yên tâm được phần nào.

Nghĩ nghĩ, Giang y sư châm chước nói: "Tông chủ, có lẽ do tứ tiểu thư đột nhiên mất tích ảnh hưởng tới thiếu gia và tiểu thư còn lại, có một số trường hợp sinh đôi không thể tách nhau ra, nếu rời đi một đứa còn lại cảm thấy thiếu vắng, mà các tiểu thư thiếu gia từ lúc sinh ra đến giờ vẫn luôn ở cạnh nhau..."

Giang Trừng mắt hạnh nheo lại, cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm! Nhưng tiếng khóc của con cộng với A Nguyệt mất tích, hắn không nghĩ được gì nửa, mắt dáo dác nhìn ra cửa đợi tin, Giang Hoàn ở cạnh phụ chăm bọn nhỏ.

....

"Oa oa oa..."

Giang Trừng lòng nóng như lửa đốt, đã nửa ngày trôi qua, còn chưa tìm được A Nguyệt, hắn muốn đi tìm cùng, nhưng bọn nhỏ vẫn còn khóc nháo, không có dấu hiệu ngừng.

[MDTS] Liên hoa nở rộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ