Pond ngắm Phuwin một lúc mới nhớ ra sắp đến giờ Dunk hẹn ở nhà cậu ấy, phải đi thôi nếu không con mèo kia lại xù lông lên.
- Phuwin, chúng ta đi qua nhà Dunk thôi!
Mèo nhỏ gật gật đầu, mở cửa ghế lái phụ nhanh nhẹn ngồi vào. Vì thời tiết buổi tối đang khá lạnh nên hai má với chóp mũi của Phuwin hơi hồng lên, trông không khác gì một bé mèo nhỏ cả. Pond vươn tay xoa xoa hai má cho Phuwin.
- Sao em lại kéo khẩu trang xuống cằm thế? Thời tiết ở Bangkok bắt đầu lạnh rồi ấy, cẩn thận dịch bệnh nữa!
- Thì ban đầu em có tuân thủ quy định phòng dịch nhưng mà để dễ nói chuyện với anh nên em kéo xuống đấy thôi. -Phuwin xoa xoa hai bàn tay vào nhau.
Pond đập nhẹ vào mũi Phuwin:
- Mèo nhỏ, chẳng có bé mèo nào thích cái lạnh đâu nên em phải giữ ấm cẩn thận vào. Ra đường thì mang thêm áo khoác hoặc mặc thêm áo giữ nhiệt bên trong ấy. Chúng ta sắp phải quay phim rồi còn gì?
- Thế là anh sợ em bị ốm làm chậm lịch quay phim của anh đúng không? Hừ.
- Ơ kìa, anh đang nhắc em mặc ấm cơ mà?
Phuwin hừ thêm một cái rồi quay mặt ra bên ngoài. Đột nhiên cảm giác mềm mại trong tay mất đi, Pond có chút hụt hẫng. Anh vươn tay nắm lấy cằm của người ngồi cạnh, giọng đanh lại đùa đùa:
- Ngồi ngoan đi, anh tăng giá mượn áo bây giờ mèo nhỏ.
- Hừ em không cần, cởi trả anh!
Mèo nhỏ xù lông, động tác tay như muốn cởi áo khoác ra nhưng chưa kịp cởi thì đã nghe "chụt" mấy tiếng rõ kêu bên má. Phuwin đứng hình còn Pond thì đưa tay lên xoa đầu mèo nhỏ nói:
- Em trả hết phí mượn đến tuần sau rồi đó nhé. Cấm có được trả lại! Trả lại đòi phí gấp đôi!
- Anh, sao anh ngang ngược thế hả? -mèo nhỏ xù lông rồi, tai với đuôi mèo dựng thẳng tắp.
Pond cười cười xoa đầu mèo nhỏ rồi bắt đầu lái xe đi đến nhà Dunk, nhìn đồng hồ thì thấy hai người họ cũng muộn mất mấy phút rồi. Phuwin khoanh hai tay hờn dỗi, quay mặt ra ngoài đường:
- Em thích trả thì em trả, không thích trả thì không trả. Em lạnh hay ấm cũng cứ mặc kệ em, đừng có quan tâm làm gì. Không phải người của anh để anh quản. Hừ!
Pond nghe xong trong lòng có chút hụt hẫng, nụ cười trên môi cũng hơi cứng đờ lại và trong đôi mắt anh có chút tối sầm lại. À ừ thì anh đâu có là gì của người ta để mà quản người ta đâu, thậm chí mới chỉ chiều nay còn là lý do làm người ta vô duyên vô cớ bị đập vào tường. Người ta chưa đánh là còn may, ở đó quản với chả không quản.
- Ừ, không quản cũng không dám quản. Em đừng có tức giận, bên ngoài trời đang lạnh nên em cứ mặc nguyên áo vào rồi lúc nào không muốn thì trả anh!
Giọng Pond không còn vui vẻ như trước mà hơi trầm lại, Phuwin giật mình quay đầu lại nhìn anh. Người này bị làm sao vậy? Đừng có nghiêm túc quá thế chứ? Cậu đâu có ý gì đâu....
Phuwin chọc chọc vào má Pond:
- Anh bị làm sao thế Pond? Tự dưng nghiêm túc vậy?
Pond nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay kia nhẹ nhàng đặt lên đùi cậu, bàn tay em ấy hình như hơi lạnh quá rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[PondPhuwin-JoongDunk] BÉ MÈO NHÀ AI
FanfictionNhân vật trong truyện hoàn toàn thuộc về tác giả (sự kiện, hoàn cảnh và tính cách nhân vật không có thật) Couple: PondPhuwin, JoongDunk (phần đầu đa phần là PPw) Nhân vật phụ: diễn viên GMMTV Thể loại: nhẹ nhàng, ngọt, ngược. Một lời nói nhỏ: đây là...