- Em chưa lấy áo ngực về mà.
À… tôi quên. Phải lấy về thôi. Không thôi có ngày anh ta sẽ đem ra tận nhà tôi thật mất.
- Vậy anh đưa đây!
Nhưng mà anh ta lại nói:
- Hôn anh đi rồi anh đưa.
Tôi: "..."
Cắn răng hôn một cái vào má anh ta.
Tuy nhiên:
- Không phải hôn mặt, mà là hôn môi!
Con mẹ nó! Sao không nói ngay từ đầu!
Tuy trong lòng tức giận mắng anh ta nhưng tôi cũng phải đưa đôi môi bé nhỏ của mình chạm vào môi của anh ta. Có điều, khi môi của tôi vừa chạm vào môi anh ta thì anh ta đã giữ đầu tôi lại, như lần trước làm nụ hôn thêm sâu. Đồng thời còn đè tôi xuống giường, rút tay giữ đầu tôi ra mà giữ chặt hai tay đang quơ loạn xạ của tôi. Sau đó mới bỏ môi tôi ra, tôi vội hét lên:
- Anh muốn làm gì? Mâu thả tôi ra…
Thế nhưng, anh ta lại nhìn tôi vô cùng nghiêm túc, ánh mắt như lúc anh ta đứng trên lớp nhìn các học trò. Rồi từ từ nói:
- Kiều Vy! Em đúng là một cô gái quá hiền lành. Là một cô học trò quá ngoan ngoãn.
Tôi không hiểu anh ta nói gì nên đột nhiên dừng mọi hoạt động ngơ ngác nhìn anh ta. Lại nghe anh ta nói tiếp:
- Anh rất thương những học trò hiền lành và ngoan ngoãn như em. Cho nên, nếu em đã gọi anh một tiếng "thầy" thì thầy đây sẽ dạy em một bài học cuộc đời nhé!
Anh ta mỉm cười, rồi lại từ từ nói:
- Đó là… đừng bao giờ… tin lời… đàn ông!
Tôi bỗng nhiên giật mình như nhận ra điều gì, tôi bắt đầu liều mạng giãy dụa, miệng vừa la lên kêu cứu. Tuy nhiên, mọi sự chống cự của tôi cũng chỉ là vô ích, anh ta đã dùng một sợi dây được chuẩn bị sẵn từ trước mà trói tay tôi lại cột lên đầu giường. Tiếp theo đôi tay anh ta bắt đầu cởi bỏ từng nút áo trên người tôi. Anh ta thực hiện động tác rất chậm dường như muốn nói với tôi, lúc này tôi đã là cá nằm trên thớt, cho dù có cố chống cự thế nào cũng không thể thoát được. Vì thế, anh ta hơi đâu mà gấp gáp. Cứ từ từ thưởng thức con mồi đang vùng vẫy trong tuyệt vọng trước lúc bị làm thịt thôi.
Sau khi đã cởi áo, anh ta cũng không buông tha cho cái quần của tôi. Và cũng là cởi ra một cách chậm rãi. Đến khi, cơ thể tôi chỉ còn có áo ngực và quần lót che đi hai bộ phận nhạy cảm, toàn bộ đều bại lộ trước mặt anh ta thì anh ta mới trắc lưỡi trầm trồ:
- Em thật là đẹp!
Nước mắt tôi chảy dài sang hai bên má. Tôi cảm thấy mình thật ngu, thật nhục nhã, thật căm hận; tôi hận anh ta và cũng hận bản thân mình. Đàn ông - từ khi được sống lại tôi vốn đã không tin. Chỉ là do tôi quá yếu đuối, quá ngu ngốc, cho nên mới bị anh ta chơi.
Anh ta đột nhiên nói:
- Em đừng gấp, chờ anh một chút nhé! Để anh chụp vài tấm làm kỷ niệm nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chỉ Có Em Làm Được
RomanceNhư đã hứa, Mèo sẽ viết tặng các độc giả trên wattpat một truyện NP. He he.... Truyện này mình dùng ngôi một. Cũng là lần đầu mình thử viết ngôi một. Có sơ sót gì mong các bạn góp ý nhé và mong các bạn sẽ đón nhận nó. Moa moa ❤️❤️❤️❤️❤️