"Em nói gì?"
Ứng Thần thoạt đầu không hiểu ý của Văn Vũ, mờ mịt hỏi một câu rồi lập tức nắm lấy tay cậu, kinh ngạc nói: "Em nghiêm túc! ”
Văn Vũ gật đầu.
Bất ngờ đến quá đột ngột khiến Ứng Thần không thể tin nổi, ngập ngừng hỏi: "Em thật sự tự nguyện? ”
Văn Vũ thản nhiên hỏi ngược lại: "Anh không muốn à? Lần này không in thì không có cơ hội nữa đâu. ”
Ứng Thần nắm chặt tay Văn Vũ, muốn nói lại thôi. Để lại ấn ký của mình cho Văn Vũ là chuyện mà hắn đã mơ ước từ lâu. Nhưng bây giờ chỉ muốn xác định Văn Vũ rốt cuộc có phải nhất thời hứng khởi hay không. Hắn giữ lý trí vào phút cuối nói, "Anh sợ em sẽ hối hận".
Con người ai cũng muốn sống lâu hơn, nhưng những năm tháng dài đằng đẵng và tẻ nhạt sau khi trường sinh bất tử mới là một loại cực hình. Mặc dù mấy chục năm cuộc đời của Văn Vũ đối với hắn rất ngắn, nhưng hắn sẽ cho cậu đủ điều kiện và tình yêu để cậu vô tư vui vẻ suốt đời.
Văn Vũ nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của hắn trong lòng buồn cười, cố ý lạnh mặt nói: "Em đếm đến ba, nếu anh không in thì em ngủ. Một, hai"
"Văn Vũ!"
Ứng Thần bức thiết ngăn cậu lại, trong mắt cực kỳ nghiêm túc, có thể thấy được hắn rất muốn in, lại sợ, lo lắng Văn Vũ sẽ hối hận mà mâu thuẫn.
"Ba."
Thanh âm Văn Vũ vô tình hạ xuống.
Ứng Thần buông tay cậu ra, giống như mất đi tất cả thất hồn lạc phách tựa vào bên giường, trong mắt là lo được lo mất buồn bã.
"Cho anh cơ hội anh không cần, giờ lại mất hứng."
Văn Vũ nắm lấy tay hắn, ấn mạnh vào ngực mình: "Được rồi, em sẽ cho anh một cơ hội khác. ”
Ánh mắt Ứng Thần ảm đạm đột nhiên mở to, khó hiểu nhìn Văn Vũ.
Văn Vũ không hề đùa giỡn với hắn nữa, nói ra lời thật lòng của mình: "Anh có biết kiếp trước của em vì sao không cần ấn ký của anh không? Vì nếu mang ấn ký của anh thì em không thể vào nơi đó lấy thuốc cho anh được. Vậy nên, em mới lừa anh là em sợ đau. ”
"Thật ra em muốn. rất muốn được ở bên nhau mãi mãi, bất kể năm tháng dài như thế nào. ”
Thiếu niên cười nhìn hắn, trong đôi mắt trong veo có ánh sáng dịu dàng: "Ứng Thần, cho em đi. ”
"Văn Vũ."
Ứng Thần nghẹn ngào, bàn tay vuốt ve lồng ngực thiếu niên khẽ run rẩy.
Quá trình in đơn giản đến không ngờ.
Ứng Thần ôm chặt lấy cậu trong lòng, bàn tay đặt trên ngực cậu nhẹ nhàng như sợ làm cậu đau. Văn Vũ chỉ nhìn thấy một tia sáng chói mắt phát ra từ lòng bàn tay của Ứng Thần, chói mắt đến mức cậu phải nhắm chặt hai mắt.
Đợi đến khi ánh sáng chói lọi tan biến, Văn Vũ thấy cả người mình đều bị bao phủ bởi một vầng hào quang, thật lâu không tan. Thân thể cảm giác hết thảy vẫn như cũ, không có gì khác thường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn Đam mỹ] Tế Quỷ
General FictionTác giả: Tiểu Diệp Hoàn Sẽ chậm rãi nhớ tới kiếp trước thụ × truy thê một ngàn năm thượng cổ thần ma công. Tag: Linh dị thần quái; Yêu sâu sắc; Ngọt văn; Sảng văn Vai chính: Văn Vũ, Ứng Thần Lập ý: Đối mặt nghịch cảnh có thể lấy thái độ bất khuất ki...