"Sao thế?". Kim Thái Hanh mỉm cười, đưa cho cậu một tờ giấy. "Em ăn từ từ thôi, đừng vội"
Điền Chính Quốc nhanh chóng bình tĩnh, ngó lơ anh.
Tác phẩm bắt nguồn từ hiện thực, không phải chỉ có trong phim thần tượng mới có nữ phụ lẳng lơ thích cọ đùi người khác. Cậu tung hoành hộp đêm lớn nhỏ bao nhiêu năm, không biết từng bị bao nhiêu cô gái xinh đẹp gợi cảm cọ chân cọ đùi, sau một lần cậu nổi điên thì họ mới chịu buông tha.
Có điều đây là lần đầu cậu bị đàn ông cọ chân, dẫu sao cậu cũng không thường xuyên đến Gay bar.
Cậu cầm khăn giấy lau miệng, dịch chân ra rồi nhấc lên, giẫm thật mạnh vào chiếc giày da sáng bóng kia.
Kim Thái Hanh thoáng siết chặt đôi đũa.
Anh thầm cười trong bụng, anh chỉ muốn trêu chọc em khóa dưới, chẳng ngờ em lại nóng nảy như vậy.
Bữa cơm này quá tẻ nhạt, ban đầu anh định bỏ về sớm, đang chuẩn bị đối đáp vài câu thì Điền Chính Quốc đến.
Vậy nên anh cũng bỏ luôn suy nghĩ kia.
"Tôi vẫn luôn cảm thấy khá tiếc nuối". Điền Chính Duy không hề động đũa, đêm nay hắn không có tâm trạng ăn cơm. "Tôi rất mong được cùng cậu cạnh tranh dự án Bắc Hải kia. Ai ngờ..."
Kim Thái Hanh nói: "Sẽ có cơ hội thôi"
Bọn họ đang trò chuyện thì Điền Chính Quốc bỗng đứng phắt dậy. Điền Chính Duy thấy thế thì lập tức gọi giật cậu lại. "Mày đi đâu?"
Điền Chính Quốc chẳng thèm để ý đến anh ta.
Điền Chính Duy mỉa mai: "Lớn bằng ngần ấy rồi mà không biết chào tạm biệt người lớn à?"
Điền Chính Quốc vốn dĩ định lặng lẽ chuồn êm, không ai trêu chọc ai, mọi chuyện tốt lành.
Nhưng Điền Chính Duy nhất định muốn đâm chọc cậu.
Điền Chính Quốc dừng bước, ngoảnh mặt lại, chẳng thèm để ý đến Điền Chính Duy mà nhìn thẳng vào Kim Thái Hanh, dùng giọng điệu ngang ngược, nói: "Anh có đi không?"
Chẳng phải là muốn đào người hay sao? Cậu đưa người đi rồi, xem Điền Chính Duy còn đào bới kiểu gì, cứ để anh ta ngồi đây trao đổi tình cảm anh em họ với Điền Đường đi.
Điền Chính Duy cau mày, đang định mở mồm nói chuyện thì người bên cạnh đã hành động trước.
Kim Thái Hanh đứng thẳng lưng, cắt đứt câu nói đầu của gã.
"Tôi vẫn còn việc, hôm nay đến đây thôi nhé. Tôi đi trước". Anh mỉm cười. "Có dịp lại hẹn"
Quan hệ bất hòa của hai anh em là điều rõ như ban ngày, lúc này Kim Thái Hanh rời đi, chẳng khác nào đứng ở hàng ngũ của đối phương.
Điền Chính Duy cực kỳ kiềm chế mới có thể giữ bản thân không thất lễ như hôm đính hôn.
Hắn quan sát Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh trong chốc lát, làm thinh ánh mắt sốt ruột của Điền Đường rồi nặn ra một nụ cười. "Không ngờ cậu vẫn là một người bận rộn như trước. Tôi cứ tưởng rằng sau khi nhà cậu xảy ra chuyện...". Hắn nói tới đây thì ngừng lại một lát. "Thôi vậy, cậu đi đi, có rảnh thì bàn tiếp"
BẠN ĐANG ĐỌC
[TaeKook]KTKĐTCCTCCCPS-Tương Tử Bối
FanficKẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Tôi Cuối Cùng Cũng Phá Sản-Tương Tử Bối Thể loại: Cường cường, hào môn thế gia, tình yêu son sắt, hợp đồng tình yêu. Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc là đối thủ không đội trời chung. Hai người như chó với mèo, nhìn nh...