Chương 6

41 4 0
                                    

Edit: Ngọc Miêu
Beta: An Nhiên

~~~~~~

Tiệm cắt tóc.

Thợ cắt tóc buộc miếng vải vào cổ Diệp Dạng: "Nhóc đẹp trai muốn cắt kiểu nào đây?"

"Cạo sạch ạ."

"..." Trên mặt thợ cắt tóc hiện ra một dấu chấm hỏi, pha trò bảo: "Nhóc con đang thất tình à, nghĩ quẩn trong lòng hả?"

"Em không thất tình ạ." Diệp Dạng nghiêm túc đáp: "Chỉ là không muốn nữa thôi."

"Hây dà." Thợ cắt tóc lấy kéo cắt vài đường nhưng vẫn không thể nào xuống tay được: "Anh nói này, cắt đi tiếc lắm, em chắc chắn sẽ hối hận, thật sự là không thể được, anh cạo đầu đinh cho em nhé, kiểu này không khác so với cạo trọc là bao đâu."

Diệp Dạng không biết cạo đầu đinh sẽ trông như thế nào bèn do dự gật gật đầu.

Nhà tạo mẫu tóc cầm tông đơ di chuyển thoăn thoắt trên đầu cậu, Diệp Dạng thanh toán xong sau đó mặt không cảm xúc liếc mắt nhìn nhà tạo mẫu tóc một cái, kiểu tóc hiện tại trừ việc đều ở trên đầu ra thì căn bản không có chút liên quan nào đến cạo trọc.

Nhà tạo mẫu tóc còn nhiệt tình tiễn cậu ra ngoài cửa: "Lần sau lại đến nhé nhóc đẹp trai."

Bận rộn khắp nơi cả ngày trời lúc này màn đêm đã buông xuống, về đến nhà Diệp Dạng trằn trọc mãi mà không ngủ được, chứng mất ngủ của cậu bắt đầu từ một năm trước khiến hầu như đêm nào Diệp Dạng cũng trằn trọc, có những hôm thức đến sáng mới có thể chợp mắt một chút.

Lần ở phòng bảo vệ trước đó chính là lần đầu tiên trong mấy ngày hôm nay cậu ngủ được mà không cần sử dụng đến thuốc ngủ.

Diệp Dạng lấy ra mấy viên thuốc và uống nước khoáng để nuốt thuốc xuống, ý thức bắt đầu chìm xuống, cậu tiến vào một cơn ác mộng mới mà không cách nào tự giải thoát...

—-

"Cảm ơn..."

Hạ Đông mở cửa xe bước ra, nhìn người tài xế rời đi, hắn nhịn xuống cảm giác buồn nôn vào thang máy đi lên tầng mười, rượu làm đầu óc Hạ Đông có chút choáng váng khiến hắn phải nhập mật khẩu cửa nhà vài lần mới đúng.

Hiện tại hắn chẳng có tâm tư gì khác ngoài việc nhanh chóng bò lên giường để nghỉ ngơi, Hạ Đông thoáng nhìn sô pha, "Hửm, áo khoác của mình đâu rồi?"

Trước khi đi Hạ Đông để chìa khóa phòng ngủ chính trong áo khoác trên sô pha, giờ lại không thấy áo khoác đâu, hắn không nghĩ nhiều lắc lắc cái đầu mụ mị của mình mở cửa phòng ngủ phụ ra nằm lên giường.

Trước khi mất đi ý thức Hạ Đông có một suy nghĩ cuối cùng là: Hình như mình đã quên mất chuyện gì...

...

Đêm nay Hạ Đông ngủ rất sâu, có lẽ là do uống rượu nên Hạ Đông khó có được một đêm không lộn xộn, lúc hắn tỉnh lại đã là 9 giờ, hắn đi vào phòng vệ sinh cởi quần áo chuẩn bị tắm rửa.

"Hửm? Sao mình lại ở phòng ngủ phụ."

Hạ Đông tỏ ra nghi ngờ nhìn tấm gương toàn thân lớn ở phòng vệ sinh, gương toàn thân trong phòng hắn được đặt ở bên cạnh ngăn tủ, đầu óc bị rượu làm quay cuồng cả đêm cuối cùng cũng nhớ đến việc chìa khóa phòng ngủ của mình để trong áo khoác trên sô pha mà cái áo khoác lại chẳng thấy đâu.

(ĐM) Sau Khi Bỏ Nhà ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ