Chương 45

9 0 0
                                    

Edit: Ngọc Miêu

Beta: An Nhiên

~~~~~~~~~~~~~

Nông thôn mà Tô Tri Vi nói không phải là khu du lịch nông nghiệp mà là nhà bà ngoại cô ở một thị trấn cạnh thành phố.

Mọi người di chuyển bằng hai chiếc xe, một chiếc của Hạ Đông và một chiếc của Dương Nhất Tỉnh.

Người đến ngoài Tô Nhượng, Dương Nhất Tỉnh và Quất Tử còn có Tịch Vũ và Cá Nhỏ.

Đường từ thành phố đến thị trấn không xa lắm, chỉ khoảng hơn một giờ xe. Lúc lên cao tốc thì gặp một chút chuyện ngoài ý muốn, chiếc xe của Dương Nhất Tỉnh đâm phải một con rắn.

Mặt Hạ Đông đen như đít nồi, hắn rồ ga đến độ suýt bị cảnh sát giao thông chặn lại.

Tịch Vũ ngồi trên xe của Hạ Đông không rõ nguyên nhân, còn Cá Nhỏ thì hỏi: "Anh Đông sợ rắn à?"

Diệp Dạng ngồi trên ghế phụ bất đắc dĩ phải giải thích chuyện phát sinh lần trước, thẳng nam sắt thép là Cá Nhỏ vẫn không thể hiểu nổi nguyên nhân Hạ Đông bực tức là gì.

Tịch Vũ lắc đầu thở dài: "Bảo sao ông vẫn còn độc thân..."

Cá Nhỏ: "..." Nói thì nói đi, đừng công kích cá nhân có được không?

Hoàn cảnh nhà ngoại Tô Tri Vi không tệ lắm. Trấn nhỏ dựa núi gần sông, không khí rất trong lành, nhịp sống nhàn nhã, trên đường còn có vài người đang đánh cầu lông.

Nơi đây đa số là nhà thấp tầng, không có cao ốc hay nhà cao tầng nhưng mỗi dãy nhà sẽ có nét đặc trưng riêng mang hương vị khác nhau.

Ngoại là một bà lão hiền hậu, người bạn già của bà đã qua đời nhiều năm về trước nên bà ở quê an dưỡng một mình. Thi thoảng bà sẽ nhớ con nhớ cháu nên lần này Tô Tri Vi và Tô Nhượng đem theo bạn bè đến chơi khiến bà cười tít cả mắt.

"Đây là Tiểu Diệp." Bà ngoại nắm lấy tay Diệp Dạng rồi quay đầu nhìn Hạ Đông: "Đây là Tiểu Đông."

"Đều là những đứa trẻ ngoại, về đây các con cứ tự nhiên, vui vẻ là được rồi."

Tóc bà trắng như tuyết, dấu vết của năm tháng in hằn trên khuôn mặt bà, dáng vẻ ấy làm Diệp Dạng nhớ đến bà của cậu.

Dáng vẻ của người bà đối xử rất tốt với cậu đã phai dần trong trí nhớ, muốn giữ cũng chẳng nổi. Nghe nói lúc chút hơi thở cuối cùng của mình, bà đã gọi nhũ danh "Dạng Dạng" của cậu.

Những năm tháng ấy chỉ có bà ngoại mới gọi cậu như vậy, hiện tại có thêm một người là Hạ Đông.

Nhà của ngoại là một căn nhà ba tầng trang trí rất đẹp. Nhà chỉ còn bốn phòng trống, Tô Nhượng và Dương Nhất Tỉnh ngủ một phòng, Diệp Dạng tự nhiên sẽ ở chung với Hạ Đông.

Còn lại là ba cô gái ở một phòng và Cá Nhỏ độc chiếm một phòng.

Lúc Hạ Đông mở vali ra để xếp đồ dùng cá nhân thì phát hiện có hai chiếc áo hoodie, là hai chiếc hoodie lần trước hắn mua.

Hắn cầm hai chiếc áo đứng dựa vào tường, nghiêng đầu nhìn Diệp Dạng: "Em mang theo hai bộ này là muốn mặc đồ đôi với anh à?"

(ĐM) Sau Khi Bỏ Nhà ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ