Chăm vợ hộ bạn

174 11 0
                                    

Nguyên Dương chui trong chăn ấm, ôm chặt Cố Thanh Bùi chuẩn bị tiến vào mộng đẹp thì bị tiếng chuông điện thoại phá bĩnh. Nếu là ngày trước thì cậu đã không ngần ngại mà tắt luôn máy đi, sau đó tiếp tục cùng Cố Thanh Bùi say giấc nồng, nhưng dù sao hiện tại cậu đã thành Giám đốc Nguyên, công việc rất nhiều, không thể tùy ý tắt điện thoại.

Nhìn tên người gọi hiển thị "Bồ mới của tình địch cũ", Nguyên Dương nhíu chặt lông mày, rất muốn ấn nút từ chối cuộc gọi.

"Cmn ông làm cái đ gì mà nghe máy chậm thế hả?" Bên kia tiếng Nhan Tư Trác vang rền như sấm, dù không bật loa ngoài cũng làm Cố Thanh Bùi bên cạnh giật mình tỉnh giấc.

Thấy Cố Thanh Bùi bị đánh thức, Nguyên Dương tâm trạng càng xấu hơn, lớn tiếng mắng: "Ông bị điên à? Biết bây giờ trong nước đang là mấy giờ không?"

"Biết rồi. Nhưng mà Vương Tấn có chuyện rồi. Hai người mau qua xem anh ấy thế nào đi. Nhanh lên."

Nguyên Dương còn đang định mắng liên quan gì đến mình thì điện thoại đã bị Cố Thanh Bùi giành lấy: "Cậu Nhan, chúng tôi giờ sẽ xuất phát ngay. Cậu gọi bác sĩ tư luôn đi."

Cặp Nguyên Cố khẩn trương thay quần áo, giờ đã 12h đêm, trên đường chỉ còn lác đác vài chiếc xe, Nguyên Dương phóng một chút đã đến căn hộ cao cấp nhà Vương Tấn. Dùng thẻ Nhan Tư Trác đưa cho để quẹt thang máy, Nguyên Dương hơi không vui: "Anh vẫn còn quan tâm đến Vương Tấn quá nhỉ?"

"Đừng có nói nhảm, cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp đó."

Nguyên Dương muốn cãi lại nhưng không tìm được lý lẽ nào, lúc này thang máy đã đến nơi cần đến. Vừa bước ra khỏi thang, cả hai đã thấy một bác sĩ trung niên đứng đợi trước cửa, mái tóc ông rối bù, khuôn mặt còn đang ngái ngủ, rõ ràng là cũng vừa bị Nhan Tư Trác dựng dậy khỏi giường.

Cố Thanh Bùi vừa dùng thẻ vừa nhập mã số mới có thể vào nhà. Trong căn hộ cao cấp tối om, chỉ có chút ánh sáng từ hướng phòng ngủ toả ra theo khe cửa hẹp. Ba người vội vàng tiến vào thì thấy Vương Tấn đang ngất xỉu trên chiếc giường lớn, khuôn mặt nhợt nhạt, trán cũng đẫm mồ hôi.

"Ông ta không phải chết rồi đó chứ?" Nguyên Dương buột miệng.

"Cmn ngậm ngay cái mồm thối của ông vào." Tiếng Nhan Tư Trác đột nhiên vang lên trong phòng làm mọi người đều giật mình. "Bác sĩ Trương, anh ấy mê man từ 15' trước, ông mau xem xem anh ấy thế nào."

Bác sĩ nhanh chóng bỏ hộp đồ nghề xuống, tiến hành khám cho bệnh nhân. Nguyên Dương đi quanh phòng, phát hiện ra âm thanh là từ một con Funko hình Nhan Tư Trác để ở kệ, cậu xoay người cùng hướng với con Funko, con Funko đó hướng nhìn chiếu thẳng vào giường ngủ.

Nghĩ đến việc hai người có thể dùng cái camera này để làm những chuyện gì, Nguyên Dương trong lòng thầm mắng: "Cái đôi này thật cmn biến thái!"

"Mau tránh ra. Ông chắn tầm nhìn của tôi rồi." Giọng điệu khó chịu của Nhan Tư Trác lại vang lên.

Mười phút sau, sau khi đã chườm khăn lạnh và truyền cho Vương Tấn một bình nước, bác sĩ mới đứng dậy nhưng không biết nên nhìn vào đâu để nói chuyện, cho nên đành quay qua Cố Thanh Bùi nãy giờ đang đứng im quan sát: "Chủ tịch Vương tạm thời không sao, chắc do đang sốt lại lao lực quá mức khiến cơ thể mất nước quá nhiều, ăn uống lại không đủ chất nên mới ngất xỉu. Giờ anh ấy đã hạ sốt rồi, bình nước này truyền hết có thể rút ra. Sau đó ăn uống đầy đủ là được."

[Nhan Vương] Chuyện nay của Vương TấnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ