Băng nhóm lạ mặt đã quấy phá chi nhánh Fortune Star ở Incheon trùng hợp cũng có liên quan đến kẻ phản bội mà Heeseung bắt được trong lúc đi làm nhiệm vụ. Chỉ huy của đám đó tên Kim Tae-In, sau khi bị tra hỏi dưới sức ép liên tục thì hắn thừa nhận bản thân nhận lệnh từ tên phản bội kia, gọi tắt là Park.
Tên Park biết rõ lịch trình di chuyển của Heeseung do anh đã nhờ gã sắp xếp từ trước. Thế nên tên này lựa thời cơ lúc Heeseung hoàn thành xong công việc và chuẩn bị rời thành phố Incheon, gã định sẽ gửi tín hiệu cho đồng bọn đến làm loạn Fortune Star.
Vì Fortune Star phục vụ chủ yếu dưới hình thức nhà hàng nên mức độ an ninh không thật sự hoàn hảo. Cộng với việc thời điểm đó không có bất kỳ quản lý chủ lực nào ở gần đã dẫn tới hậu quả vô số thiệt hại về mặt vật chất.
Doanh thu tổng bị ảnh hưởng mặc dù bên đối phương chỉ vỏn vẹn 5 người, điều này đương nhiên cũng khiến Lee Heeseung, người điều hành chính trong khâu quản lý hay còn gọi vui là khiên chắn của Bihouldan, cảm thấy hết sức mỉa mai.
Và đứng cùng với anh ngay tại đây còn có Park Sunghoon, người cũng bị lũ đó chọc điên không kém, đang tính toán xem nên xử lý vụ này như thế nào thì bỗng nhiên mối phiền phức khác lại kéo tới.
"Thằng đó là Nishimura á?". Sunghoon trợn mắt nhìn Jake, gã không quên hạ giọng nói thầm, tránh kẻ kia nghe được.
"Nó làm cái quái gì ở đây vậy?" - Heeseung
Bihouldan vì nghi ngờ băng Nishimura là kẻ chủ mưu đứng sau những xung đột gần đây nên họ định tra hỏi 5 tên kia để nhằm moi móc thông tin. Nếu Riki xuất hiện ở đây chẳng khác nào Bihouldan đang gián tiếp chỉ thẳng ngón tay nghi hoặc về phía chúng, buộc tội chúng dù chưa có chứng cứ xác thực.
Riki ngược lại chả để tâm gì đến 3 người đang đứng xì xầm to nhỏ với nhau, trực tiếp tiến tới chỗ bọn người bị trói quỳ rạp dưới đất, quan sát một lượt:
"Gì đây? Hành quyết tập thể à?"
"Sao đêm hôm cậu lại ghé qua chỗ này. Có công việc gì hả?" - Jake
Jake nặn ra nụ cười kiểu mẫu, tỏ ý quan tâm nhìn Riki. Hắn vốn đã suy tính ra đủ lý do để đối đáp nếu nó thật sự muốn đào sâu hơn. Đồng thời cảm giác trong chuyện này còn che dấu nhiều uẩn khúc.
"Hả?". Khác với vẻ nghiêm nghị ban nãy, Riki trông hoàn toàn mù tịt về những gì nó vừa nghe được, như thể nó không mong đợi Jake sẽ hỏi mình câu đấy. Nhưng rồi một giọng nói khác cắt ngang, lập tức thu hút mọi sự chú ý lần nữa hướng về phía cửa lớn.
"Riki! Tao đã bảo mày đợi rồi mà" - Jay
Gã trợ lý thân cận của Riki hối hả chạy theo sau nó, không quên kéo cao áo khoác trong khi miệng vẫn buông lời khiển trách.
"Cứ đột nhiên xông vào như vậy chẳng lịch sự tí nào đâu" - Jay
"Anh cứ như mẹ tao ấy" - Riki
"Đó chẳng phải là mục đích tao ở đây à?". Jay nhíu mày nhìn đối phương, mà người kia nghe đến đây thì chỉ tặc lưỡi tỏ ý ghét bỏ, không thèm đoái hoài gì thêm. Nó tiếp tục ngó nghiêng xung quanh, chỉ khi Jake chủ động lên tiếng hỏi lại thì mới mở miệng trả lời hắn.