Năm đấy Jake chưa tròn 15. Ngày bão dữ tìm đến phán tội hắn, gán cho hắn nỗi căm phẫn mà hắn không bao giờ được quên. Jake vẫn luôn nhớ đó là một buổi sớm bình minh tại biển, bầu trời xám xịt thiếu nắng và từng cơn gió lạnh thổi vào bờ chắc chắn là buốt đến xé lòng.
Đã có rất nhiều người tới trong bộ vest đen, trùng hợp làm sao biến hiện trường tìm kiếm thi thể bố mẹ hắn bỗng trở thành một đám tang không chính thức. Khiến bản thân hắn phải đau đớn thừa nhận rằng cảm giác nơm nớp lo sợ này là thật dù cho có cố trốn tránh đến đâu.
Người thiếu niên của nhiều năm trước đã khóc mờ cả đôi mắt, không ngừng trách móc, cứng đầu quát nạt như một cách để đẩy lùi sự tuyệt vọng đang dần sinh sôi.
Đó là chiếc vali đỏ, chứa trong đó hai mạng người. Họ nằm nép vào nhau, để trái tim gần kề và nối liền thành đường đạn nhẫn tâm xuyên qua hai cuộc đời mà đối với hắn từng là tất cả.
Jake đôi lúc vẫn nhớ lại những hình ảnh kinh hoàng trong giấc ngủ chỉ để nhìn thấy chính mình ướt đẫm mồ hôi tỉnh dậy giữa đêm. Hận vì cái ngây ngô yếu đuối cứ luôn đeo bám, và hận vì số mệnh bắt buộc họ rẽ lối đến con đường này.
Bố hắn không phải quản lý ở văn phòng công ty, mẹ hắn thì không làm nội trợ chăm con. Hắn biết gia đình họ khác với mọi người khi nhiều ngày bố mẹ vắng nhà chỉ để trở lại trong tâm thế mỏi mệt cùng nhiều công việc phức tạp khác phải lo.
Họ thuộc về xã hội nơi những hành động không hoàn toàn hợp pháp, nhưng bố từng nói họ thực hiện bổn phận này vì số mệnh muốn họ ở đây. Mỗi người sẽ có một cuộc đời khác nhau, quan trọng là cách ta đối mặt với hiện thực đó.
Thế nên hắn đoán kết cục cho thứ số mệnh bố kề tai kể mình nghe chính là nỗi chua chát mà ông phải gánh chịu. Vì đem lòng tin tưởng kẻ ông từng nghĩ là đồng đội, người Jake luôn thấy thật kinh tởm mỗi khi gọi tên. Park Junseo đã lợi dụng sai lầm ông phạm phải để đạt lấy mục đích lão muốn, không ngại thẳng tay đâm sau lưng, tỉ mỉ biến cái chết của đôi vợ chồng thành một tai nạn mà chính bọn họ còn chẳng rõ.
Tin dữ tới vào nhiều ngày sau đó, vụt đến mang cho tất cả cơn hoảng loạn và bỏ lại đứa con cuối cùng cùng cơn hận thù ngấm sâu từng ngày.
Jake chưa từng muốn phải ghét bỏ ai nhưng cũng thừa hiểu không có vai diễn tốt đẹp nào dành cho mình. Bởi thế giới họ vốn thuộc về đâu đơn giản chỉ nói chuyện bằng lời nói, vậy nên dự án mang tên Beta One đã ra đời.
Như một sự tái sinh cho người thiếu niên đã gục ngã, Beta One là bàn đạp vững chắc hắn biết sẽ dùng để kéo lão đàn ông khát máu kia xuống lại địa ngục. Từng bước, từng bước đi từ chấm đen nhỏ bé cho đến làn sóng bành trướng trên khắp mọi mặt.
Trở thành thành viên của hội đồng là mục tiêu được đặt ra rất lâu về trước. Khi Jake còn nhen nhóm ý định tìm kiếm kẻ chủ mưu trong lúc lục tung văn phòng làm việc của mẹ. Giữa mớ đồ đạc hỗn độn, cái tên hội đồng đã xuất hiện rất nhiều trong những giấy tờ ký kết, thành công đưa hắn đến với bước đường đen tối hơn.