Jay lao như tên phóng băng qua đám người đang kịch liệt vồ lấy nhau để chạy thẳng về phía trước. Ban nãy trong một chốc không để mắt tới Riki, gã không nghĩ tình huống lại chuyển xấu như vậy.
Cứ đinh ninh rằng thứ độc tố nó uống phải sẽ không phát huy tác dụng ngay, hay chí ít là Riki có thể cầm cự được với lượng độc đó. Khoảnh khắc Jay chạy vút lên đỡ lấy đòn đánh của kẻ địch, chủ động dồn Riki lùi ra phía sau mình, gã đã tự trách đáng ra bản thân nên cẩn thận hơn.
"Ở yên đây" - Jay
Bắt gặp ánh mắt dữ tợn trước lúc xoay đầu hạ trọn một cú đấm móc vào mạn sườn đối thủ. Jay đoán Riki cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Khi phải chịu đựng cơn dày vò từ tận nhà hàng quỷ quái kia cho đến chỗ này.
Nếu sức lực nó không bị bào mòn quá nhanh và mọi thử thách đừng đổ dồn vào nó liên tục. Thì có lẽ Jay sẽ xem xét lời cảnh cáo muốn được tự mình kết thúc trận đánh của Riki.
Bởi đã phục vụ cho đứa trẻ bướng bỉnh gia tộc Nishimura từ lâu, gã biết nó không phải một đứa thích dựa dẫm. Càng không muốn kẻ khác nhúng tay can thiệp chuyện cá nhân. Nhưng họ đối với nhau không giống như người ngoài, và chuyện trước mắt không đơn giản là trò đùa truyền tai.
Thế nên Jay muốn lúc gã nhảy lên húc thẳng mặt tên kia vào đầu gối mình, Riki sẽ dành ra chút thời gian để bình tĩnh lại. Hồi phục cơ thể nó đôi chút, đồng thời nghĩ xem nó phải giải quyết vấn đề này như thế nào.
Khi mà tính mạng không ít người đã bị liên lụy và dường như bài toán đánh đố Riki lần nữa đòi hỏi nó đưa ra quyết định chuẩn xác nhất.
Kẹp chặt cổ tên to con đang cố giằng co túm lấy kẻ quấy nhiễu trên người, Jay dứt khoát ghì mạnh cánh tay, khiến đối phương khó khăn kêu lên vì hô hấp bị ảnh hưởng. Rồi lập tức ngã khuỵu do lực tác động choáng váng từ hai cùi chỏ gã chụm lại thúc trọn xuống đỉnh đầu xơ hở.
"Sao anh tới chậm thế hả" - Riki
Quan sát nó ngồi thụp dưới nền đất, quả nhiên suy đoán chất độc giờ mới phát tác hoàn toàn là đúng. Kích thích mồ hôi túa ra liên tục, cùng từng nhịp thở dần đứt quãng. Jay bỏ qua tên đối thủ đã mất nhận thức, tiến thẳng tới bên Riki hỏi han:
"Mày thấy thế nào rồi? Có biết bà ta cho uống cái gì không"
"Cái gì đó làm tụt huyết áp chăng. Ai quan tâm chứ, đi tìm tên Jake trước đi" - Riki
Lời Riki chưa kịp dứt thì bỗng cái cửa sắt của khu nhà kho bất ngờ mở ra. Thành công thu hút mọi sự chú ý hướng hết về đó, nơi họ có thể nhìn thấy bóng hình người đàn ông ẩn hiện dưới ánh sáng lờ mờ của mặt trăng.
Park Junseo chắp tay sau lưng từ tốn xuất hiện. Lão không vội ra chỉ thị gì gấp và chỉ liên tục dùng đôi mắt lướt khắp mặt trận do lão tạo nên. Để nhanh chóng tiếp nhận thêm những thông tin mới rằng người phía Bihouldan hiện tại đã tìm đến đây, còn kế hoạch đang dang dở thì vẫn chưa thể hoàn thành.
"Chịu ló mặt ra rồi hả?" - Sunoo
Sunoo tức giận quát lớn, không màng đến việc vẫn còn rất nhiều kẻ địch vây hãm lấy mình mà nhất quyết xông lên. Một mực muốn đòi mạng Park Junseo ngay tại đây mặc cho những tên thuộc phe lão ta sớm giành được thế áp đảo giữ chân cậu lại.