16

198 20 4
                                    

Jake đi lại chỗ luống hoa trang trí ở băng ghế dài, nơi Riki đang ngồi để ngắm chúng hoặc để suy nghĩ bất kỳ mục đích nào đang diễn ra trong đầu. Hắn không nói gì nhiều, chỉ ra hiệu cho nó xuống tầng trệt tòa nhà đợi mình. Trong khi bản thân thì xuống tầng hầm lấy xe lên.

"Ta đi đâu đây?". Riki yên vị chỗ ghế lái phụ, lúc này mới lên tiếng hỏi người bên cạnh.

"Thế cậu muốn đi đâu?" - Jake

Hắn tưởng Riki đã vạch sẵn ra nguyên hành trình cho ngày hôm nay luôn rồi. Vì biểu cảm mong đợi ban nãy của nó thật sự đã thành công thôi thúc Jake phần nào đấy. Đến nỗi bỏ mặc Jungwon lại đó cùng Jay mà chẳng kịp nói năng gì thêm.

"Ừm cat cafe?". Nó tỏ vẻ nghĩ ngợi, mấy đầu ngón tay khẽ chạm vào cái cần gạt số, dường như là cân nhắc rất cẩn thận. Xong nhanh chóng gợi ý tiếp:

"Hay là dog cafe, hay là cả hai? Họ có fish cafe không nhỉ, mà thế thì khác gì quán cafe bình thường đâu"

"Được rồi thắt seat belt vào đi". Jake biết câu đùa vừa rồi của nó đã kéo được ý cười trên môi hắn.

Lặng lẽ nhìn cậu chủ nhà Nishimura đang mải miết thả mắt hoà cùng đoạn đường chiếc xe đi qua. Hắn thoáng chốc cảm thấy cuộc đời mà bọn họ đang trải qua không hẳn sẽ phù hợp với tất cả mọi người.

Hồi bằng tuổi Riki hắn còn chưa biết đến mùi máu tanh là gì, hay cách xã hội ngầm bẩn thỉu này hoạt động ra sao. Có thể nói rằng Riki đã bị ép đeo lên lớp vỏ bọc gan góc này từ rất sớm. Họ bắt nó luyện tập giữa thác suối dữ tợn lạnh buốt, hoặc dồn nén tâm trí nó đến cực hạn bằng từng trận đòn roi thô bạo.

Rất nhiều khả năng có thể đã xảy đến với cuộc đời Riki, còn Jake thì sẽ chỉ cố sống cho tốt phần của mình.

Tự nhủ là thế nhưng hắn biết đâu đó trong những tầng lý trí xếp chồng, hắn thành thật muốn tìm hiểu đôi chút về nó. Bởi cảm giác được đồng cảm cùng đứa con trai trưởng, hay chỉ đơn giản vì tò mò. Riki là bài toán chưa có lời giải dưới góc nhìn của hắn.

Jake chống tay lên thành cửa xe, xoa nhẹ thái dương để cơn đau đầu hoặc bất kỳ thứ gì đang quấy nhiễu bên trong mình dịu bớt. Rồi tập trung lái xe băng qua thêm hai dãy nhà nữa, đến được địa điểm cuối cùng.

"Đáng yêu ghê, tao thấy một nhóc chỗ cửa ra vào kìa" - Riki

Qua cửa xe có thể thấy những đôi tai quậy phá chen chúc ở phía tiệm đối diện. Vài ba chú chó nhỏ chỉ bằng bắp tay mừng rỡ đón chào bọn họ khi cả hai xuất hiện, càng tiến sâu vào trong hơn thì có thêm bốn năm giống chó khác nhau nữa. Từ loại to như husky cho đến mấy đứa nhỏ xíu cỡ bichon.

"Giống Phốc nè". Riki huýt sáo nhằm gây chú ý với chó nhỏ dưới chân mình. Nhẹ nhàng bế bổng nó lên rồi hôn hờ mấy cái xuống đôi tai vểnh cao. Jake ở kế bên cũng đang bận rộn vuốt ve một chú samoyed khác, để lại tâm trí rối ren và quyết định chìm đắm giữa bầu không khí nhộn nhịp này.

"Cậu uống gì để tôi gọi luôn" - Jake

"Cái gì đó không có cafe là được" - Riki

JAKEKI | ride or dieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ