Riki nhìn chiếc gương chiếu hậu, chăm chú chỉnh lại vài sợi tóc rũ lên mắt trước khi xuống xe.
Nó tiến vào khu vực cửa chính của nhà hàng đồ âu, hai nhân viên ở phía sau vừa nhìn thấy thì lập tức mở cửa, trịnh trọng cúi đầu chào vị khách quý:
"Kính chào cậu Nishimura Riki, chúng tôi rất vui khi được tiếp đón cậu. Mời đi lối này"
Một trong số hai người nhân viên mở lời, cô lịch sự đưa tay về phía bên trong, chủ động đi trước dẫn đường cho Riki.
Không gian nhà hàng này đâu đâu cũng độc mùi vị trang trọng, từ cách bố trí nến ăn cho đến khăn trải bàn. Nó chỉ nhìn liếc qua cũng đoán được nơi này chắc chắn thuộc khu đắt đỏ trong thành phố.
Sải bước đi theo nhân viên, bọn họ tiến lên tầng 2 nơi tiếng dàn nhạc đang chơi ở tầng dưới dần nhỏ bớt. Thay vào đó là các dãy ngăn cách chia rõ phòng ăn dành cho VIP và khách thường.
Nó khẽ lướt đầu ngón tay trên tay vịn cầu thang, cảm nhận vật liệu bằng gỗ được chế tạo tỉ mỉ tiếp xúc với bề mặt da. Đúng thật là sờ rất thích nhưng dường như vẫn thiếu mất điều gì đó.
"Chào ông Park Junseo". Riki đi vào gian phòng VIP đã được đặt trước. Liếc thấy gã đàn ông ngồi đối diện phía cửa, bên cạnh ông ta còn có thêm một người phụ nữ nữa. Nó tiện tay cởi bỏ khăn quàng, tiếp lời:
"Và quý bà này nữa. Chắc cũng là người của hội đồng nhỉ"
"Chào cậu, nghe danh đã lâu mà giờ mới được gặp mặt trực tiếp. Tôi là Kang Chija". Người phụ nữ tầm trung niên giới thiệu bản thân. Bà nở nụ cười niềm nở nhìn Riki, lộ ra hàm răng trắng đều sau lớp son đỏ rực.
Cả hai người này đều là thành viên chính thức của hội đồng tối cao trên tổng cộng 5 người. Park Junseo chịu trách nghiệm điều hành chuỗi nhà hàng lớn nhỏ dưới tên ông ta, với độ mở rộng ra toàn bộ Châu Á. Còn Kang Chija thì kinh doanh bất động sản, cộng thêm loạt dịch vụ spa chăm sóc làm đẹp.
Nghe chẳng có gì bất chính nhưng để leo lên được tận vị trí như hiện tại, hai người đang ngồi trước mặt Riki đây có thể nói là loại chuyện dơ bẩn gì họ cũng đã từng làm qua. Với cái gan lớn mật và quyền lực nắm trong tay sâu như đáy vũ trụ, bọn họ là đối tượng hoàn hảo cho Riki.
"Nghe bảo cậu muốn gia nhập hội đồng à" - Kang Chija
Người phụ nữ ngồi đối diện Riki cặm cụi gì đó trong tay, miệng bà ta vẫn cứ nói dưới con mặt quan sát như dao găm của nó. Từng ngón tay thành thục rắc bột thuốc phiện vào một lát giấy mỏng, tỉ mỉ cuộn lại rồi bắt đầu hút như mẩu thuốc lá bình thường hay thấy.
Riki chẳng ý kiến gì. Mặc cho đây là một nhà hàng sang trọng và camera an ninh ở khắp mọi nơi, thì dưới sức mạnh đồng tiền quy tắc cũng chỉ như gió thoảng ngang tai.
"Khó đấy cậu nhóc" - Kang Chija
Bà ta khẽ cười, một nụ cười đã sớm mất đi cái thiện chí mà trước đó bày ra.
"Junseo không dặn bà nhỉ?". Riki nhìn bà ta, tay cùng lúc chặn trước miệng chiếc ly mà Junseo đang tính rót rượu vào.
"Đừng có gọi tôi là nhóc. Phép tắc của bà vứt xuống mương rồi hả" - Riki