Jake vốn không định đón đưa gì ai, và càng không nghĩ sẽ đề nghị với Riki về tận nhà mình. Bởi hắn hiểu rõ khi đã làm đến vị trí này rồi thì mức độ bảo mật là điều tối quan trọng. Chỉ cần lơ là cảnh giác chút thôi chắc chắn sẽ khiến năm tháng tuổi trẻ tự do mà hắn trao đi trở nên hoang phí.
Thế nhưng Riki vẫn đồng ý, và bất ngờ thay Jake lại chẳng cảm thấy lo lắng gì. Suốt đoạn đường ấy họ trao đổi vài ba câu, bầu không khí cũng dịu dàng thoải mái. Cho đến tận lúc nhập được mã khoá cửa mời đối phương vào, Jake mới nghĩ bụng rất lâu rồi căn nhà này chưa có bóng người thứ hai.
"Anh hẳn kiếm được nhiều tiền lắm ha". Riki cúi xuống tháo giày ở cửa cách phòng khách cả quãng xa, cùng lúc nhìn thấy chú cún Jake từng nhắc tới trước đó ra đón chủ nhân. Thích thú với tay xoa lên bộ lông màu kem, huýt sáo gọi:
"Chào bé cưng, anh ta để nhóc ở một mình thế này cả ngày à"
Riki vuốt đầu chú cún đang ngây ngô cười hưởng ứng, thuận tiện nhìn qua căn nhà không biết nên bắt đầu từ đâu. Quyết định đợi Jake dẫn đường vào trước trong khi bản thân mải mê dành thời gian cho người bạn mới gặp.
"Layla quấn người lắm, tôi thường hay dẫn nó xuống công viên đi dạo vào những ngày rảnh" - Jake
"Layla à? Là một cô bé nhỉ, dễ thương đấy" - Riki
Jake đã đi gần mất hút sau cái đảo bếp, quay lại gọi thì thấy nó vẫn đang ngồi bệt tại chỗ chơi đùa với chú cún của mình. Hồn nhiên, trẻ con đến nỗi biến hoá câu chuyện kẹt lại trong xe mới nãy dường như chỉ là hư không.
"Dễ thương thật". Hắn khẽ cười, ngầm đồng tình trước hình ảnh một người một cún hết sức thú vị kia. Khi Riki lúc này đã nô đùa chạy hẳn vào phía nhà trong, theo sau là cún cưng mà nó vừa quen mới đây nhưng đã rất thân thiết.
Căn penthouse tọa lạc ngay tại trung tâm thành phố có diện tích rộng rãi để phục vụ cho mọi tiện nghi yêu cầu. Với không gian phòng khách được thiết kế riêng để đặt đủ loại nhạc cụ như đàn piano lớn, violin hiện đại cùng dãy tủ sách cao ngất kèm theo nhiều thứ trang trí khác.
Riki đi khám phá một vòng quanh căn nhà, quan sát nối liền lên trên bậc cầu thang là tầng 2 dành để nghỉ ngơi và tầng 3 cao nhất là tầng thượng nơi có không gian mở thoáng mát.
"Anh thật sự ở một mình ở đây sao?" - Riki
Nó yên vị ngồi trên cái ghế bành hướng ra phía cửa kính hiện rõ bầu trời đêm, đồng thời nhận lấy ly nước Jake rót cho mình. Uống liền một hơi nhằm xua bớt đi cảm giác say nồng của rượu vang đỏ đã dùng trước đó.
"Đôi lúc sẽ có giúp việc tới để dọn dẹp hộ tôi" - Jake
"Khó nhằn nhỉ". Nó nhướng mày nhìn Jake đã chọn một góc ghế sofa gần mình ngồi xuống, biết rõ từng thứ nhỏ nhặt trong căn nhà này đều từ một tay của hắn làm ra. Rằng khác với nó, những kinh nghiệm mà Jake tích luỹ đã bắt đầu giúp hắn tự nâng đỡ cho cuộc sống độc lập được rồi.
"Tao chưa từng hỏi nhưng anh năm nay bao nhiêu tuổi vậy" - Riki
"Tôi 24. Sao thế? Đang muốn tra khảo tôi hả" - Jake