"Ta sẽ cưới Khun Kua."Pilantita nói và khóc nức nở đến mức giọng nói không còn rõ ràng nữa, nhưng từng câu từng chữ vẫn vang vọng trong tai Công chúa Anil, như thể Pilantita đang thì thầm vào tai cô.
"Nàng vừa nói gì... Khun Pin?" Công chúa Anilaphat nhìn thiếu nữ đang quỳ dưới chân mình, không thể tin nổi vào mắt mình. Cô cúi người ngồi xuống, rồi dùng hai tay nhẹ nhàng đỡ đôi vai gầy của Tiểu thư Pilantita. "Khun Pin, nàng không cần phải ép mình như thế này đâu, biết không?"
Lúc này, không có câu trả lời nào thốt ra từ miệng Pilantita. Cô liên tục lắc đầu và khóc nức nở.
"Về chuyện của chúng ta, Anil sẽ tự mình hỏi phụ vương."
Sau lời nói của Công chúa Anilaphat, Pilantita càng khóc to hơn và cô gần như hét lên
"Đừng làm vậy Anil, xin nàng đừng hy sinh bản thân như vậy, dù thế nào đi nữa, ta cũng sẽ cưới Khun Kua."
Khi nhìn thấy thái độ cố chấp của Pilantita, khuôn mặt xinh đẹp của Công chúa Anilaphat bỗng tái nhợt không còn một giọt máu. Cô từ từ nâng người đứng lên, lưng thẳng, hai tay nắm chặt đến mức đỏ bừng rồi mới nói bằng giọng trầm khàn.
"Sao nàng lại dễ dàng bỏ cuộc như vậy?"
"..."
"Đây là tình yêu mà nàng dành cho ta sao... Pilantita?"
.
.
."Đây đều là lỗi của ta... xin hãy tha thứ cho ta."
Lần này Pilantita cúi đầu trước chân Công chúa Anilaphat rồi khóc thảm thiết như thể trái tim của cô ấy bị ném ra ngoài.
"Đừng quỳ lạy ta... Ta không phải là nữ thần có thể niệm phép điều gì cho bất cứ ai."
"..."
"Ta cũng là một con người giống như nàng... Ta có máu thịt, có trái tim và ta cũng đau đớn, thống khổ như nàng."
Nói xong, Công chúa Anilaphat nhanh chóng nhấc chân ra khỏi tay Pilantita làm cho vạt váy bay quẹt vào khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của Pilantita. Cô vội vã bước ra khỏi phòng đọc sách của Cung điện Burapha và tiến về Cung điện Front với nét mặt hết sức tức giận.
Pilantita vẫn còn cúi rạp trên sàn phòng, tiếp tục khóc sưng cả mắt. Hoàng tử Anantawut nhẹ nhàng ôm Hoàng hậu Alisa, Người đang chết lặng trên ghế sofa.
Về phần Công chúa Padmika, bà cảm thấy khó xử.
Một mặt, lòng bà nhẹ nhõm hơn khi nhận thấy Công chúa Anilaphat không thể tiếp tục duy trì mối quan hệ với Pilantita nữa.
Nhưng mặt khác, bà cảm thấy rất đau lòng cho đứa cháu gái của mình, bà đã biết bộ dạng 'không sống nổi' mà Pilantita nói trước kia là như thế nào rồi.
---------------
Khi Đại hoàng tử tìm được em gái mình đã là buổi chiều muộn. Thực ra, Công chúa Anilaphat đang ở một nơi không khó đoán chút nào. Lúc này, Công chúa Anil đang đứng ngây người nhìn ra cửa sổ phòng đọc sách của Cung điện Front.
"Muội ở đây sao? Ta đang tìm muội đấy, Anil."
"Muội còn có thể đi đâu được chứ?" Anil trả lời bằng giọng điềm tĩnh, tâm trạng của cô thật khó đoán. "Chỉ sống trong thế giới chật hẹp của những cánh cổng cung điện gò bó như thế này thôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
BHTT (Dịch) TRÂM CÀI TÓC LOYAL PINPAK
Romance"Công" chúa tinh nghịch ft Tiểu "thụ" dịu dàng