Sau khi ra quyết định, lúc người của Hàn gia đến đón Hàn Trực, Lan Dịch Hoan liền nói với Lan Dịch Trăn, nói muốn đến Hàn gia làm bạn với Hàn Trực mấy ngày.
Lan Dịch Trăn ban đầu không đồng ý, nhưng Lan Dịch Hoan năn nỉ ỉ ôi, y đi đâu hắn theo đó, dùng đôi mắt nai con nhìn y, Lan Dịch Trăn cuối cùng không chống đỡ nổi, đành phải đồng ý.
Người đến đón Hàn Trực là Hàn Thái phó cùng Hàn thị lang.
Phụ tử hai người dưới mắt đều là quầng thâm, vô cùng tiều tuỵ.
Rốt cuộc ba thế hệ Hàn gia, Hàn Trực vẫn là bảo bối độc đinh, chuyện chùa Hộ Quốc bị cháy truyền đến kinh thành, trên dưới Hàn gia đều bị doạ sợ.
Hàn Thái phó không màng tuổi tác, cùng Hàn thị lang mang theo gia đinh một đêm chạy tới chùa Hộ Quốc, tìm kiếm Hàn Trực.
Kết quả cãi cọ ồn ào tìm hồi lâu, lại bỏ lỡ người Thái tử phái đến báo tin, đến ngày hôm sau mới biết, thì ra Lan Dịch Hoan cùng Hàn Trực đã được Lan Dịch Trăn mang về Đông Cung.
Hàn Thái phó cùng Hàn thị lang lúc này mới thả lỏng, lại vòng về kinh thành, chờ đến ngày thứ hai mở cửa cung, mới cầu kiến đến Đông Cung đón người.
Sau chuyện như vậy, tận mắt thấy Hàn Trực bình an, hai người đều thở lớn một hơi.
Hàn Thái phó còn miễn cưỡng khắc chế được, làm ra vẻ trấn định, Hàn thị lang thì không nhịn được ôm lấy Hàn Trực, liên tục nói:"Không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt! Này phải đa tạ Thái tử Điện hạ!"
Lan Dịch Hoan thấy một màn như vậy, bỗng nhớ tới đời trước, Hàn Trực ra khỏi chùa Hộ Quốc, biến thành tàn tật, có lần hắn đến thăm, vừa lúc thấy Hàn thị lang đứng ngoài cửa phòng Hàn Trực, lặng lẽ lau nước mắt.
Nhưng vừa thấy Lan Dịch Hoan, Hàn thị lang liền lập tức thu hồi khăn tay, làm như không có gì cười chào hỏi hắn.
Lan Dịch Hoan hơi rũ mắt, bỗng nhiên cảm thấy bả vai ấm áp, là Lan Dịch Trăn nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
Đối với lời cảm tạ của Hàn thị lang, Lan Dịch Trăn nói:"Hàn Thái phó là lão sư của Cô, đây là việc Cô nên làm, Hàn thị lang không cần khách khí, các ngươi nên nhanh chóng đưa Hàn Trực trở về. Chỉ là, Cô có chút việc muốn phiền Thái phó."
Hàn Thái phó lập tức nói:"Điện hạ cứ việc phân phó."
Lan Dịch Trăn xoay người nắm tay Lan Dịch Hoan, đem hắn đến trước mặt Thái phó.
"Gần đây xảy ra chuyện như vậy, Cô có nhiều việc phải xử lý, không có thời gian làm bạn với Thất đệ, thấy hắn cùng Hàn Trực coi như cùng trải qua kiếp nạn, có thể làm bạn tốt."
Lan Dịch Trăn nói:"Cho nên muốn để Thất đệ ở phủ Thái phó mấy ngày, chờ giải quyết xong mọi chuyện, Cô liền đón hắn về."
Hàn Thái phó không nghĩ tới việc Thái tử muốn nói là việc này.
Hoàng tử ở trong nhà đại thần, vốn dĩ có chút bất tiện, không hợp lễ pháp, huống chi Lan Dịch Hoan còn là tiểu quỷ gây sự, Thái phó chỉ nghĩ thôi đã thấy, ở gần hắn sẽ mất bao nhiêu khổ tâm, nhiều thêm bao nhiêu than trách, tiêu hao thêm mạng già.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT/ĐM] AI CŨNG CÓ THỂ LÀ HOÀNG ĐẾ, CÒN TA CHỈ MUỐN LÀM HOÀNG HẬU
Ficção GeralHán Việt: Thùy thị hoàng đế đô hành, ngã chỉ tưởng đương hoàng hậu Tên khác: Ngươi làm công thành Hoàng đế nuôi ta Tác giả: Túy Hựu Hà Phương Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Hệ thốn...