Chương 35: "Em nói hay như vậy, cho dù không thắng, anh vẫn yêu em"

2.5K 108 0
                                    

Đến lượt nó, thấy Phương Di còn chần chừ thì Gia Hy kéo nó lên sân khấu. Mọi người hồi hộp. Gia Hy không có giỏi khoản nói chuyện kiểu thuyết phục trước mặt mọi người, nên đành trông cậy vào nó. Vậy mà Phương Di cứ bất động như khúc gỗ, chẳng buồn động đậy.

Đã vài phút trôi qua nhưng tuyệt nhiên vẫn không có tiếng động gì. Bên dưới đã bắt đầu hơi chán, nếu không cứu vãn thì nãy giờ công sức bỏ ra của bọn họ sẽ tan biến mất. Đã chưa cố gắng, làm sao biết không thành công.

- Thật là, anh đã không giỏi khoản trò chuyện, tại sao lại bắt anh phải tỏ tình với em lần thứ hai chứ?

Tiếng hét thất thanh ở bên dưới thu hút tầm nhìn của nó. Phương Di mở lớn mắt kinh ngạc. Lần đầu tiên học sinh được nghe những lời tưởng chừng như lạnh nhạt đơn giản nhưng thật sự vô cùng ngọt ngào. Gia Hy nhận được ánh mắt ngơ ngác của nó thì đỏ mặt, ho khan một tiếng, lúng túng gượng gạo.

- Có những chuyện anh chưa hề nói cho em nghe, nhưng em luôn quan sát được và ghi nhớ, đó là điểm mà anh thích nhất ở em. - Tim nó thắt lại - Nhưng đó không phải là tất cả. Anh còn muốn em biết bốn năm trước anh từ chối em là vì... anh rất ngại. Em không biết đó là giai đoạn mới lớn của một thằng con trai hay sao mà còn nói vậy hả?

- Vì vậy anh đã lạnh lùng từ chối. Bốn năm sau, anh lại nhận được lời tỏ tình đó lần nữa, và lại từ chối. Nhưng còn hơn cả như vậy, anh đã không còn thích em như bốn năm trước. Như anh đã nói, nếu đã không thích vậy thì hãy yêu đi.

- Anh... - Tiếng hét ở dưới làm tim nó đập thình thịch, vậy mà nó còn không biết hắn lấy đâu ra dũng khí nói như vậy.

- Anh còn muốn em biết, hằng năm anh tặng em dây cột tóc là để em cột tóc lên, bất kì ai cũng không được nhìn thấy em thả tóc vì... nhìn em lúc đó rất đáng yêu, không ai được nhìn em quá lâu, không được chạm vào môi em, cũng không được mời em ăn cơm.

- Anh để tóc dài là vì anh cũng không muốn ai nhìn thấy gương mặt của mình, chỉ có em mới có thể. Em phải nhớ rõ những điều đó để không phải làm anh tức giận. Anh bắt đầu làm hội trưởng vì em, kết thúc nó cũng là vì em. Vậy mà em còn cằn nhằn anh, anh lúc nóng lúc lạnh, em cũng khó chịu, đó là vì anh xấu hổ khi đối mặt với em lúc ở gần.

- Hằng ngày anh viện cớ xe bị hỏng cũng chỉ muốn được đi học cùng em. Em lúc nào cũng như bà cô già nghiêm khắc xấu tính, mắng mỏ anh, điều đó thật sự làm anh không thích...

Bây giờ hắn đang nói xấu nó? Ngay trước học sinh hai trường thế này? Còn không chừa lại chút mặt mũi cho nó. Phương Di nhìn hắn cay đắng.

- Bởi vì anh không giỏi diễn đạt trước đám đông nên anh sẽ dùng hành động để thể hiện sự tức giận của mình. - Gia Hy chưa kịp để nó mắng thì lập tức rời micro, cúi xuống hôn nó ngay trên sân khấu.

Ai cũng trố mắt nhìn, còn Phương Di thì lại được phen trở thành... khúc gỗ lần hai. Tay chân thừa thãi không biết đặt đâu. Trong khi nó còn đang bối rối với màn hôn bất ngờ này thì hắn đã rời môi. Gia Hy đặt ngón tay trên môi nó cười nhẹ.

- Bởi vì anh thích nụ hôn vị dâu của em. - Gia Hy xoa đầu nó. Phương Di ngẩn người vì nụ cười quá đẹp. Cả sân trường vỡ òa vì mất máu.

[Teenfic] Nếu không thích tôi, thì cậu đừng hòng để mắt đến người nào khácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ