Lí Vị Ương đối với sự khiêu khích của A Lệ không hề hứng thú, kiếp trước hay kiếp này tuổi của nàng đều lớn hơn, việc tranh giành tình nhân cùng tiểu cô nương này nàng làm sao có thể làm. Huống chi công chúa trước mắt này rõ ràng là bị Bùi Bảo Nhi xúi giục, nàng cần gì phải nháo lên cho người khác chế giễu chứ? Nếu như nàng thật sự đáp ứng tỷ thícùng công chúa, ngược lại làm cho người khác cảm thấy nàng có ý đồ đối với Tĩnh Vương, chỉ là lãng phí thời gian. Nàng phủi phủi tro bui trên người xuống, sau đó mang theo Triệu Nguyệt đi ra ngoài.
A Lệ thật không nghĩ đối phương căn bản không để mình trong mắt, vội vàng lớn tiếng nói: "Ngươi đi đâu? Chúng ta còn chưa tỷ thí mà."
Lí Vị Ương quay đầu cười nói: "Công chúa điện hạ, ta khuyên ngươi nên học tập cầm kỳ thi họa của Việt Tây trước đã, học nhìn người như thế nào trước, ngươi ngay cả vị Bùi tiểu thư bên cạnh này là người như thế nào còn chứa biết, lại dám cùng nàng kết giao bằng hữu, thật đúng là cả gan làm loạn." Nàng vừa nói như vậy, một bên đã phiêu nhiên đi xa.
A Lệ công chúa tức giận đến giơ chân, khuôn mặt hồng nhuận cũng không khỏi dẫn theo ba phần nghi hoặc, nàng nhìn về phía Bùi Bảo Nhi: "Nàng nói lời đó là có ý gì?"
Bùi Bảo Nhi trên mặt hiện lên một tia khó xử. Bởi vì nàng nghe thấy các tiểu thư quý tộc bên cạnh nói nhỏ khe khẽ, nội dung các nàng nói bất quá là cười nhạo sự tình Bùi Bảo Nhi cùng Hạ Hầu Viêm kia. Sau khi rời Thái tử phủ, nàng không còn gặp Hạ Hầu Viêm, nàng biết nhị ca nhất định đã sử lý sạch sẽ người này, không lưu lại một tí mối đe dọa nào. Dù như thế, nàng cũng không có cách nào xóa sạch trí nhớ của các vị phu nhân, tiểu thư này, cho nên nghe các nàng cười nhạo, Bùi Bảo Nhi không khỏi tức giận đến cực điểm. Nhưng tình cảnh hiện tại này, nàng không thể lại thất thố trước mặt mọi người, đành phải đối với A Lệ nói: "Công chúa, nàng là sợ ngươi, cho nên mới không dám tỷ thí với ngươi."
A Lệ đắc ý nói: "Đúng vậy, ta cầm kỳ thư họa đều học rất khá, sư phụ Việt Tây được mời đến đều luôn nói ta rất thông minh!" Nói xong, nàng đắc ý giơ giơ roi ngựa lên, mang theo hộ vệ rời đi.
Bùi Bảo Nhi nhìn bóng lưng nàng rời đi, nhẹ nhàng thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng vào lúc này, nghe được Hàn Lâm bên cạnh cười lạnh nói: "Bùi tiểu thư đến tình cảnh này còn dám tới tham gia săn bắn, không thấy khó xử sao?" Nếu là ngày xưa, Hàn Lâm tuyệt sẽ không ở trước mọi người nói ra lời nói khắc nghiệt như thế, bởi vì nàng là người rất dịu dàng không giống với muội muội của mình, nhưng hiện tại lại không như vậy, nàng đã định hôn sự cùng Quách Trừng, ít ngày nữa sẽ gả vào Quách phủ, nhìn Bùi Bảo Nhi xúi giục A Lệ đối phó Lí Vị Ương, nàng đương nhiên cảm thấy không vui, theo bản năng mở miệng nói.
Bùi Bảo Nhi lạnh giọng phản bác nói: "Hàn tiểu thư còn chứa gả vào Quách phủ đã vội vàn nói thay cô em chồng, ngươi không biết xấu hổ, ta có gì phải khó xử?"
Hàn Lâm mặt ửng hồng lên, Hàn Cầm bên cạnh lớn tiếng nói: "Thật sự là điên đảo thị phi! Một kẻ bị bắt gian tại giường còn không biết xấu hổ, tỷ tỷ ta có gì phải xấu hổ chứ?" Lời này vừa thốt ra, các tiểu thư bên cạnh đề ào ào nở nụ cười. Bùi Bảo Nhi thập phần oán hận liếc mắt nhìn tỷ muội Hàn gia, ánh mắt kia phản phất hung ác muốn đem tròng mắt của các nàng móc ra, nhưng nàng dù có lợi hại, cũng không thể bịt được hết miệng thiên hạ, nàng chỉ có thể chà chà chân xoay người rời đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thứ nữ hữu độc- Cẩm Tú Vị Ương- Tần Giản (full )
RomanceTác phẩm: Thứ nữ hữu độc: Cẩm tú Vị Ương Tác giả: Tần Giản Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, nữ cường, sủng, HE Độ dài: 294 Chương + 11 phiên ngoại Văn Án Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ...