Chương 31: Họa lớn!

1.6K 38 0
                                    

Chương 31:

Cherry ôm hận trong lòng! Cô chỉ muốn ngay lúc này bóp chết kẻ tên Kiều Tử Hy kia! Tại sao cô ta luôn được mọi người yêu mến, cưng sủng! Tại sao lại thiên vị cô ta, tại sao lại đẩy thứ quý giá nhất của cô tới cô ta! Cô hận, hận đến tận xương tủy.
Tống Bảo Khánh đỡ em gái mình dậy, đưa nàng về nhà. Khi thấy cô thay đồ xong, anh khẽ nói:
- em bị sao vậy? Sao lại có hành động ngu ngốc đến vậy chứ? Nhưng lần sau, em đừng hòng làm gì tổn hại cô ấy!
Cherry tức giận hất tung mọi thứ trong phòng gào thét lên:
- tại sao? Anh là anh trai em mà? Sao anh cũng bênh cô ta! Mark, anh đừng nói với em là anh cũng thích cô ta?
Hắn rơi vào thế khó xử, cuối cùng đành gật đầu khẳng định lời cô nói là phải. Dường như, Cherry không kìm nén được sự tức giận, chạy thật nhanh, lấy xe phi thẳng tới quán bar.
Tới bar, cô gọi một ly rượu cực mạnh.
Cô không hiểu, rốt cuộc là Kiều Tử Hy kia có gì tốt hơn cô đến nỗi anh trai mình cũng bênh vực cô ta?
Cô cứ vậy uống. Cherry muốn say, say để không nhớ đến gì ở hiện tại.
...
Tiểu Hy ôm chặt Gia Bảo ngủ quên lúc nào không hay, lúc tỉnh lại, cô đã thấy mình nằm ngay ngắn trên giường.
Cô vòng tay qua ôm lấy anh.
- bảo bối, em chưa ngủ sao?
- em vừa thức giấc...
Anh hôn lên trán cô:
- ngoan nào...
Cô nghịch ngợm, đưa tay xoa ngực anh. Anh bày vẻ mặt khó chịu nhìn cô:
- bảo bối, em quậy vừa thôi, không đừng trách anh...
Chưa nói hết, anh lao như con dã thú hôn cô một cách điên cuồng.
Bảo hôn xuống cổ, nhấm nháp xương quai xanh, hôn lên ngực của cô.
Anh cởi từng cúc áo ngủ. Vừa nãy, thay đồ ngủ để cô thoải mái, anh đã khó chịu lắm rồi, khó chịu hơn là lúc cô ra từ phòng thay đồ. Anh thề với trời đất là anh lúc đó chỉ muốn ăn cô ngay lúc đó.
Anh đưa tay xoa nắn nơi đồi núi, cắn mút đỉnh hồng và....

( hic, mọi người tự hình dung cảnh tiếp theo )

Cherry ngồi uống hết ly này đến ly khác. Cô hận cả thế giới này! Người đáng hận nhất là Kiều Tử Hy, người mà để cô yêu nhất là Đường Gia Bảo. Hai người đó lại ở bên nhau? Cô không cam tâm! Cô nàng trong tình trạng say mèm được bế lên bởi một chàng trai tuấn tú nhưng đầu óc của kẻ đen tối :
HẠ NAM!
Chỉ là hôm nay tình cờ đi bar như mọi hôm, nhưng hắn lại không ngờ mình lại săn được con mồi lớn như vậy. Hắn thề là hắn chưa bao giờ gặp qua ai đẹp như vậy. Thật ra, hắn có gặp qua Tiểu Hy nhưng cô ấy là của bạn hắn, mà thằng bạn năm cấp 2 của hắn thế nào, hắn cũng đã hiểu. Đồ của Gia Bảo, hắn đừng hòng động vào, nhất là Kiều Tử Hy.
Hạ Nam nghĩ, Cherry cũng giống như những người phụ nữ mà hắn từng gặp, đều là gái làng chơi nên khuôn mặt hình dáng không một chút khuyết điểm.
Đến khi đêm đó, hắn phát hiện ra, nàng vẫn là xử nữ. Lần đầu, hắn gặp chuyện này nên hắn có chút bối rối. Tự nhiên trong lòng dâng lên cảm giác khó tả, hai thân thể chạm nhau luôn có dòng điện chạy qua. Hắn muốn nhiều hơn nữa.
Hắn muốn sau khi cô gái này tỉnh lại, hắn muốn biết tất cả những gì về cô.
Hắn, một tay viện trưởng của một bệnh viện lớn nhưng lại vô cùng biến thái, hắn chả bao giờ nhớ tên những người hắn qua lại, nhưng duy nhất cô gái này, hắn muốn!
Sáng hôm sau...
Cherry mơ màng tỉnh dậy.
Aizaa! Người cô đau quá, như kiểu hôm qua vận động mạnh, nhất là hạ bộ.
Cô hất chăn ra, thân thể cô không một mảnh vải, vết máu...vết máu trên giường kia...không lẽ...
Không! Cô đây chỉ là muốn để dành cho Đường Gia Bảo, sao có thể mất thứ quý giá nhất cho một tên vô danh, sống không thấy người chết không thấy xác!
Chỉ tại cô - Kiều Tử Hy, tại cô mà tôi mới ra nông nỗi này! Tôi nhất định không tha cho cô!
Cherry xiết chặt tay, mắt ánh đầy sự hận thù!
Hạ Nam từ trong phòng vệ sinh bước ra:
- em tỉnh rồi sao?
- anh là ai?
- người đàn ông của đời em!
- tôi không quen anh...
Nói rồi, cô quấn chăn, nhặt quần áo dưới đất rồi đi vào phòng vệ sinh, trước khi vào cô nhả ra một câu:
- giữ kín chuyện này, cần tiền hãy tìm tôi!
Hắn cười nửa đùa nửa thật nói:
- tôi không thiếu tiền, tôi chỉ thiếu tình cảm của em!
- ra giá đi, tình một đêm bao nhiêu?
Hắn lao nhanh ra chỗ Cherry, ôm chặt cô vào trong lòng nâng khuôn mặt xinh đẹp lên:
- tôi không muốn nhắc lại!
Nói xong, hắn thả cô ra, cô vào thay đồ. Lúc đi ra cô không thấy hắn đâu, chỉ thấy cái thẻ catalogue của hắn để lại. Cô xé nó rồi quăng vào thùng rác không thèm xem tên hắn!
Cô trở về nhà, nằm mệt mỏi nhìn lên trần nhà!
Kiều Tử Hy! Aaa! Đáng ghét, tôi hận cô! Cô sẽ phải trả giá cho tất cả chuyện này!

[FULL- TRUYỆN NGẮN]_ Bảo bối nhỏ của tổng tài! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ