Mỗi ngày trôi qua của Miên Miên vẫn là buổi sáng đi học, ban đêm đi làm, duy chỉ có một điều cô không hài lòng lắm đó chính là về nhà quá khuya. Đánh răng rửa mặt thì đã 12 giờ đêm, mà cô 6 giờ rưỡi sáng buộc phải thức dậy, nếu không sẽ trễ học.
Giai đoạn trổ mã, ai chẳng ham ngủ, Dương Miên Miên tất nhiên không ngoại lệ. Cô mỗi ngày bước chân vào lớp là vừa vặn chuông reo. Ngủ từ tiết một đến hết tiết hai mà vẫn chưa đã.
Thày giáo Trương vào lớp, nhìn thấy Dương Miên Miên ngủ mê say. Thày đã giảng bài hơn 5 phút mà vẫn chưa thấy cô tỉnh giấc, liền đi đến gõ gõ vào bàn học. Lớp chuyên tại một ngôi trường điểm của thành phố, không thể chấp nhận chuyện học sinh ngủ gật trong lớp.
Dương Miên Miên cuối cùng cũng mở mắt, lấy hai tay chống đầu, ngồi thẳng lưng.
Ngồi được chừng nửa tiếng, thày giáo Trương lại bắt gặp Dương Miên Miên tuy chống tay thẳng đầu nhưng hai mắt lại nhắm tịt, khiến thày cũng đành phải chấp nhận.
Nhìn những đứa học trò khác, gia đình cứ sợ con cái học hành khổ cực, cách vài ba ngày lại mang đồ đến. Nào là thịt ngon cá thơm để bồi bổ. Ngày lễ ngày tết tìm mọi cách để tặng quà cho thày cô giáo. Tất cả đều là vì con cái, nhưng mấy đứa nhỏ có ai nghĩ cho cha mẹ?
Chúng ngoại trừ việc học, hầu như chẳng quan tâm đến thứ gì. Nói là phải chăm học nhưng nào có vậy, trong giờ học vẫn lén xem tiểu thuyết, rồi thì yêu đương; chúng tưởng thày cô giáo không biết sao?
Trong khi đó, không cha không mẹ, vì học phí, vì tiền sinh hoạt, Dương Miên Miên phải chạy vạy khắp nơi, thực sự khiến tất cả mọi người đều phải cảm thông.
Nghĩ như vậy, nên thày Trương mắt nhắm mắt mở cho qua.
Đối với mấy chuyện này cho dù là Tự Tiểu Văn, cũng rất ít khi lôi ra để "đấu" với cô. Mọi người đều chú ý vào bài giảng. Học tập mới là điều quan trọng nhất. Tự Tiểu Văn không ưa Dương Miên Miên nhưng chỉ dừng lại ở việc lôi kéo đám bạn tránh xa cô, tìm mọi cách để cô bị kỷ luật hoặc là không đến bàn Dương Miên Miên thu vở bài tập sau đó báo cáo thày là cô không chịu nộp bài. Chỉ có vậy.
Với những khiêu khích đó, Dương Miên Miên thường giả chết, không nghe không thấy.
Thật ra, học trò còn ngồi trên ghế nhà trường, quả thực rất dễ thương.
Có điều, khi mùa thi cử đến, bầu không khí lại trở nên sôi sục lạ thường. Nếu muốn hỏi vì sao mọi người lại lo lắng như thế, Ban cán sự lớp sẽ thay mặt trả lời là vì số điểm và thứ tự xếp hạng trong lớp cực kỳ quan trọng. Nếu xếp hạng thứ 20 thì sẽ bị mời phụ huynh.
Vì lẽ đó nên việc cạnh tranh tương đối kịch liệt, nghe nói từ 6 giờ 50 phút sáng Tự Tiểu Văn và Trương Xảo đã có mặt ở lớp tự học. 9 giờ 30 tối về phòng vẫn cố gắng đọc sách đến 11 -12 giờ đêm.
Khi bọn họ chong đèn đọc sách, thì Dương Miên Miên vẫn còn đang đi làm ở cửa hàng tiện lợi.
Nam Thành được mệnh danh là thành phố không ngủ, dù là buổi tối, vẫn tấp nập người qua kẻ lại, làm không ngơi tay. Cô chỉ còn cách đợi hơi vắng khách lại lôi bài tập ra làm. Đề bài lịch sử và chính trị hôm nay quá dài, phải tranh thủ từng giây từng phút viết vài ba câu.
BẠN ĐANG ĐỌC
|Quyển 1| TÔI CÓ KHẢ NĂNG GIAO TIẾP ĐẶC BIỆT
Ficción GeneralTác giả : Thanh Thanh Lục La Quần Thể loại : trinh thám, dị năng, hiện đại, HE, đô thị tình duyên. Nguồn convert : wikidich.com Tình trạng bản gốc: Hoàn thành •Wie: # ĐÃ HOÀN QUYỂN 1 # 🔥từ chương 94 trở đi🔥 • Edit + Beta [....🐢...]: Winnie. •...