Hai vị tân lang
Lửa lớn một đêm, sau khi đến bình minh, Xung Tiêu lâu chỉ còn lại vùng hoang tàn.
Mặc dù giữa đường Trần Tù đã chạy về, lại bị Liên Phong dẫn người ngăn ở cổng thành, không vào được cửa.
"Thẩm Trọng Nguyên! Tên được chó nuôi này!"
Thẩm Trọng Nguyên ở trong cổng thành ngoáy ngoáy tai, Nhan Sinh đứng cạnh hắn như cười như không, "Thẩm tiên sinh không giận?"
"Chó mất nhà mới sủa bậy mà, chó cắn ngươi, ngươi còn cắn lại sao?"
Nhan Sinh cười ha ha, "Thẩm tiên sinh không hổ là tiểu Gia Cát."
Đầu kia, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng đã lấy đại ấn về, hai người nhếch nhác về thành, chuyện đầu tiên là trả đại ấn cho Nhan Sinh trước. Nhan Sinh lập tức viết phong thư, viết rõ từng chuyện mưu phản của Tương Dương vương, tội trạng liệt kê mấy điều lớn, đóng đại ấn, lại để những thư từ chứng cứ kia vào cùng, dùng khăn vàng bọc lại, phái người lập tức chạy tới kinh thành, phải tự tay đưa đến trước mặt hoàng thượng.
Triển Chiêu sợ trên đường có biến cố, vì thế cùng người nọ trở lại kinh thành, đương nhiên Bạch Ngọc Đường theo, vì thế ba người rất nhanh chào đám người Nhan Sinh, vội vàng đi về phía kinh thành.
Chờ bọn họ đi không lâu, Nhan Sinh mới nghĩ tới một chuyện, "Ngải Hổ đi đâu rồi?"
Hình như đã rất lâu không thấy nó. Thẩm Trọng Nguyên nói: "Nó á, khi biết Bạch Ngọc Đường muốn tới Xung Tiêu lâu, nó liền thu dọn đồ đạc đi trước mất rồi, nói phải lập công chuộc tội, tự mình đi chờ Tương Dương vương rồi."
"Làm càn!" Nhan Sinh vỗ bàn, "Nó một đứa nhỏ, sao chặn được đại quân?"
"Không có gì đáng ngại." Thẩm Trọng Nguyên lại khoát tay, vuốt vuốt râu cười nói: "Ẩn sĩ ắt có kế hay."
Lại nói Ngải Hổ đi đâu? Cũng không phải nơi Tương Dương vương muốn đi, mà là quay lại Đại Lý.
Lúc này nước Đại Lý đang sẵn sàng đón địch, cổng thành canh chặt, hoàng đế Đại Lý còn đang mộng đẹp, phần lớn quân đội trong thành cũng đã phái cho Tương Dương vương, một mạch đi về phía Thổ Phiên, chỉ để giết tướng quân trụ cột của Đại Tống, Bàng Thống.
Chỉ cần kẻ này chết, Đại Tống liền dễ như trở bàn tay!
Thân mình Ngải Hổ nhỏ, công phu lại không kém, leo tường vào cổng cũng chẳng chút khó. Nó suốt đêm vào lãnh địa tộc vu độc, người trong tộc vu độc đều biết tộc trưởng mình đang bị truy nã, đã không vừa lòng với hoàng đế Đại Lý từ lâu, lúc này Ngải Hổ tới đúng lúc.
Nó vừa nói chuyện này, tộc vu độc liền sôi trào. Những người trẻ tuổi kia đã muốn làm chút chuyện rầm rầm rộ rộ từ lâu, nếu tộc trưởng gặp nạn, cần trợ giúp, đương nhiên bọn họ là không thể chối từ!
Vì thế dưới sự kích động của Ngải Hổ, cả đám người cầm các loại thuốc độc cỏ độc hùng dũng ra khỏi rừng cây. Vẩy khói độc ở trong thành trước, mê hoặc những thủ vệ tuần tra đến không tìm ra được phương hướng, sau đó cả đám dễ dàng vào cửa hoàng cung.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Thử Miêu] Thất hiệp ngũ nghĩa oai truyện
FanfictionTên truyện: Thất hiệp ngũ nghĩa oai* truyện Tác giả: Mạc Thanh Vũ Editor: 13everly (Tiểu Bạch Thử ♥ Triển Tiểu Miêu) Độ dài: 81 chương. * Oai: nghiêng, lệch