Hiện tại thì đôi vợ chồng son đang trên đường về nhà riêng, vốn là định cùng ông bà về nhà nhưng họ còn phải tiếp khách và ăn uống thật no nê.
Xe dừng bánh ở trước 1 căn hộ sang trọng.
Jimin và Suri đều xuống xe, anh thì không lạ lẫm gì mà đi một mạch vào trong, về phần suri vì vướng váy cưới mà khó khăn di chuyển. Cô cầm xốc lên tất cả rồi chạy theo Jimin.
Hai người đứng đối diện với cửa của căn hộ.
Jimin mở cửa vào trong, suri cũng đi theo.
-"Oa, rộng đấy chứ nhỉ?" hai mắt Suri sáng lên khi đảo từ trên xuống nhìn tất cả bên trong.
-".."
Mặc váy cưới mà chạy xung quanh khắp nhà, đi đâu cũng mở to mắt để nhìn, từ phòng khách đến phòng bếp, phòng ngủ, nhà tắm. Mọi thứ cô đều đi qua, miệng thì tấm tắc khen ngợi ông bà hai bên đã lựa chọn cho cô và Jimin căn hộ tuyệt vời thế này.
Còn về anh, sớm tiến vào phòng ngủ, tháo lỏng chiếc cà vạt trên cổ, cởi áo khoác bên ngoài ném sang một bên. Bây giờ Jimin anh chỉ muốn đánh một giấc thật ngon và không muốn suy nghĩ đến điều gì hết.
Nhưng ông trời đâu theo ý người!
Giường ngủ của hai người đã sớm bị biến thành đồ trang trí hoa hòe, giấy, trái tim đủ thứ cho đêm động phòng của đôi bạn.
Nằm xuống bây giờ thì cũng được, không ai trách gì nhưng Suri cô vẫn chưa thấy, nằm xuống phá hỏng cô lại méc mẹ thì chết hơn.
Anh mở cửa đi ra ngoài, cổ họng cũng đang khát nước vì từ sáng giờ phải mở miệng mời khách mà khô khan.
Lại phòng khách, hai hàng mi anh nhíu gần hơn.
Suri cô trên thân mặc váy cưới luộm thuộm cà lết trên thềm, gác 2 chân lên bàn, mở tivi um sùm, hai tay bận rộn bốc đồ ăn. Kể cả son phấn cũng bị cô làm nhoe nhoét trên mặt.
Sự khó chịu trong người khiến anh đi lại giật ngay gói bánh trong tay cô.
Suri khó chịu, ngẩng khuôn mặt lên nhìn anh.
-"Yahh, đưa đây!"
-"Cô có phải con gái không vậy?"
-"Con gái gì chứ?"
-"Cô nhìn cô hiện tại đi, người không ra người, thú không ra thú" điều jimin đang nói quả không nói quá, ai bây giờ mà nhìn vào Suri cũng không nhận ra đây là cô dâu mới lấy chồng.
-"Anh gọi ai là thú hả? Đưa đây!" Suri với tay lấy gói bánh thì bị Jimin dơ lên cao, không cho lấy.
Thế là.. Đôi vợ chồng son rệt đuổi bắt nhau khắp nhà chỉ vì gói.. Bánh thôi đấy! Nếu bây giờ ai đột xuất vào nhà thì có lẽ cũng không phá vỡ được tình trạng hiện tại này đâu.
Jimin cổ họng đang khát nước giờ lại kiệt sức vì đuổi bắt cùng cô, dừng chân ở phòng bếp, anh chống hai tay ở đầu gối, thở hổn hển vì mệt, mồ hôi đổ ướt áo.
Suri cũng đâu khác gì. Anh mệt từng ấy cô càng mệt gấp đôi, váy cưới cà sát vào da thịt khiến cô khó chịu lại kèm theo là nóng nực và vướng ở chân nên chạy là điều không thể. Cô ngồi bệt xuống dưới thềm, mặt bắt đầu nức nở.
-"Tôi sẽ về nói với mẹ, anh lấy đồ ăn của tôi, mau đưa đây, đồ đáng ghét, khó ở, xấu xa, bủn xỉn" Suri bây giờ không khác gì một đứa trẻ, mặt như sắp khóc đến nơi, dọa nạt Jimin.
BẠN ĐANG ĐỌC
[P.JIMIN/Girl] Cô Vợ Nhỏ Bướng Bỉnh!
FanficChỉ tình yêu đơn giản, chung tình mới có thể đưa hai con người đến với nhau. Một cô gái mới chỉ bắt đầu thanh xuân đã phải cưới chồng, một chàng trai sự nghiệp đang dang dở thì phải cưới một cô bé nhỏ hơn mình 5 tuổi. Liệu tình yêu ấy sẽ hạnh phúc c...