31. Nên hay không nên?

2.1K 113 2
                                    

Có lẽ hai từ tình yêu sẽ khiến con người dễ dàng thay đổi nhất, nếu nói về tình trên thế gian này, tình yêu là đau đớn nhất. Mọi thứ chỉ cần trong 3 giây đảo lộn tất cả, như người ta chỉ cần 3 giây để nhớ người ấy nhưng phải mất tận 3 năm mới có thể quên hoàn toàn hình bóng ăn sâu vào trong tim ấy.. Tình yêu là sự khao khát được yêu thương nhưng như vậy thì được gì? Liệu ai cũng sẽ luôn được đáp ứng?

Suri bước dài trên con đường đầy lá rơi dải, con đường hằng ngày cô cùng Yoongi dạo bước, cầm tay nhau tung tăng mỗi khi từ kết thúc buổi học ở trường. Nhưng bây giờ con đường này khác rồi, nó giúp cô trưởng thành hơn..

Dừng bước chân, suri đã thấy bóng dáng lấp loáng trên  nền cỏ ở bên bờ sông, người ấy ngồi đối diện con sông mắt hướng ra nhìn nơi xa xăm nào đó. Chỉ là ánh mắt buồn nhưng không thể hiện ra bên ngoài, nỗi u cảm sâu sắc từ tận đáy lòng được bộc phát ra khi cô tiến lại gần anh hơn.

Anh nghe tiếng động phát ra bên cạnh, ngẩng đầu lên đối diện ánh mắt cô.

Sau một khoảng thời gian dài không gặp vậy mà cả hai người ai cũng như gầy hơn. Mới sáng nay ra mặt nhau vậy mà suri không hề để ý đến gương mặt đã chút hốc hác hơn của Jimin, chỉ là bất ngờ khi anh còn cưỡng hôn cô..

Không gian trở nên im lặng như Suri đã nghĩ, chẳng ai dám cất lên lời nói nào, hàng cây rào xì xào bên ngoài, bờ sông chút lại có nước dạt vào khiến khung cảnh có phần thêm căng thẳng.

Suri mặc trên mình duy nhất chiếc váy mỏng tay cộc, gió lùa khá mạnh nên cô khá lạnh, hai bàn tay chà chà vào cánh tay để ấm hơn. Vậy mà người bên cạnh vẫn không có chút động tĩnh gì, chỉ im lặng.

Phải cho đến khi điện thoại rung lên, cô bắt máy.. Là Yoongi, anh chỉ hỏi tôi đang ở đâu, toii nói đi chơi cùng Hyeon. Sau đó tắt máy, nếu cứ ngồi mãi thế này chẳng có lợi gì, anh gọi tôi ra đây chỉ là sự trò đùa sao? Nếu là vậy, tốt nhất tôi nên ra về thì đúng hơn. Cầm chiếc túi rồi đứng dậy, Suri lên tiếng.

-"Nếu không có gì nói, tôi nên ra về.."

Anh không nói gì, cũng không có cái gật đầu. Suri xoay người định bước đi thì lại có tiếng nói cất lên. -"Em vẫn không trách móc chút gì tôi sao?"

Suri dừng bước, xoay người lại đứng đối diện Jimin, hai tay vẫn nắm chặt lấy tay cầm túi.

-".."

Tiếng cây xào xạc ngày càng lớn hơn, gió lùa mạnh lên cơ thể hai người. Mỗi người mỗi suy nghĩ khác nhau, nhưng đau đớn nhiều hơn là vui vẻ. Khóe mắt đã cố gắng ngăn những giọt nước yếu đuối rơi xuống, suri vẫn cứ khóc. Có lẽ cái định lý tình yêu của Suri là nên giữ nguyên, nếu năm ấy cô nghe lời ba mẹ đi du học ở Canada thì sao còn có thể đứng đây với Jimim thế này? Cũng có thể cô cũng đã dựng được cơ nghiệp cho riêng mình.

-"Suri.." Jimin lại lần nữa lên tiếng. Tiếng nói anh cất lên như phá vỡ đi cái màng bọc bảo vệ của trái tim Suri.

-"Anh nói tôi nên trách móc anh điều gì?"

Jimin im lặng. Có lẽ là anh khó xử nên? Hay vì anh không biết trả lời như thế nào.

-"Xin lỗi!" sự im lặng của anh cuối cùng cũng chỉ có thể đáp lại Suri hai từ 'xin lỗi'.

[P.JIMIN/Girl] Cô Vợ Nhỏ Bướng Bỉnh! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ