32. Nơi tình yêu bắt đầu

2.1K 117 3
                                    

Bởi người ta nói tình yêu khiến con người thay đổi quả là không sai, nó không chỉ khiến con người thay đổi cái nhìn về sắc đẹp hơn mà còn thay đổi cả tâm lí, tình cảm của họ. Chỉ cần mình một chút chờ đợi, một chút quan tâm thì tình yêu đó nhất định sẽ trọn vẹn.

Đêm hôm nay thật dài và lâu. Suri chỉ muốn nhanh chóng đêm nay qua thật nhanh để sáng sớm ngày mai cô lại có thể nhìn thấy anh, nhìn thấy con người mà cô sớm chờ đợi. Đã lâu lắm rồi tinh thần của cô chưa hồi hộp như thế này, nằm trên giường mà cứ lăn qua lăn lại, quay ngang quay ngửa mà vẫn tài nào chợp được mắt. Cơ thể cô cứ nóng dần lên, chăn cũng được cô đạp khỏi thân, hai mắt nhìn thẳng lên trần nhà, mơ mộng. Đôi môi một chút lại cười, hai tay xoa mạnh vào hai má, đỏ bừng. Suri đang nghĩ đến những lời nói để đối đáp với Jimin, không biết lúc ở bên cạnh anh mà không có ai cô sẽ nói với anh như thế nào, nói những gì, sợ anh sẽ thất vọng.

Đang loay hoay thì điện thoại bên cạnh reo lên.

Suri nhanh chóng cầm lấy điện thoại, áp vào tai nghe, hớn hở lên giọng. -"Alo? Min Suri đây!"

Giọng nói Suri đã chờ đợi từ nãy đến giờ cũng xuất hiện, giọng anh thật trầm và ấm làm sao, tuy rằng có hơi chút lạnh lùng. -"Chưa ngủ sao?"

-"Vâng, em chưa ngủ được!"

-"Ngủ muộn sẽ không tốt, con gái như em phải ngủ sớm" Jimin dịu dàng làm sao, thậm chí còn thốt lên những lời dặn dò cô. Đây là lần đầu tiên cô nghe những lời này từ người con trai ngoài bố min.

-"Anh về rồi sao? Ở đâu đấy?"

-"Em đang sợ anh sẽ làm gì? Ngoại tình?" Jimin đang cố tình trêu Suri đây mà!

-"K-không có, chỉ là ngoài trời đang lạnh, nếu anh đang ở ngoài thì về nhà sớm!" Suri xua xua tay trong bóng tối, miệng chối.

-"Anh đang ở nhà, ba mẹ đang ngồi bên cạnh"

Suri trợn trừng hai mắt, cô nhanh tay cúp điện thoại.

Hơi thở của cô dần như bị Jimin rút hết chỉ bằng một câu nói, hai tay xoa vào lồng ngực để lấy lại hơi. Không phải đây là lần đầu tiên cô nghe đến tiếng 'ba mẹ chồng' nhưng lần này thật sự đang nói tình cảm 'sến súa' cùng Jimin lại để ba mẹ nghe được, cô rất ngại, không dám đối mặt với họ.

Điện thoại lại lần nữa reo, Suri phải bình tĩnh lắm mới dám bắt.

-"Alo!"

-"Sao em tắt máy?" Jimin lên tiếng.

-"Em.." không biết phải nói cớ như thế nào để Jimin hiểu, nếu nói cô ngại nhất định anh sẽ chọc ghẹo cô.

-"Ngại sao? Em rõ đã là vợ anh, ba mẹ chồng cũng đã gặp, vốn là người một nhà, ngại gì chứ?"

-"Chỉ là.. Em không quen!"

-"Nếu chúng ta yêu nhau, sao phải cần thời gian để quen dần chứ?"

-".."

-"Ngày mai anh sẽ đến công ty, anh qua nhà ba mẹ chở em nhé?"

-"Vâng, nhưng ba mẹ vẫn còn giận anh. Lúc đến anh điện em nhé, em sẽ ra!"

[P.JIMIN/Girl] Cô Vợ Nhỏ Bướng Bỉnh! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ