Quyển 2 - Chương 138

230 16 0
                                    

Quyển 2: Thanh thảo thoại tà dương
(Cỏ xanh râm ran chuyện ánh chiều)

Chương 138: Đếm ngược cởi trói (4)

"Chết tiệt!" Mậu Mân lập tức phản ứng lại, thân hình nhoáng một cái đuổi theo Tạ Chinh Hồng.

Tuy lúc nãy nhất thời sơ ý để y đánh một cú, nhưng Mậu Mân vào kỳ Hóa Thần đã lâu, tuyệt đối không phải hạng như Yến Hành lão tổ. Chưa đến hai hơi thở sau, Mậu Mân đã đuổi kịp Tạ Chinh Hồng, vươn tay chạm trúng góc áo y.

Tạ Chinh Hồng cảm nhận được uy hiếp khổng lồ phía sau lưng, nếu cứ chạy tiếp e là sẽ bị Mậu Mân đuổi kịp, tấn công mới là cách phòng ngự tốt nhất.

"Chưởng môn cớ gì phải đuổi gấp như thế, chỉ là một món trang sức mà thôi." Tạ Chinh Hồng quay đầu, đưa cái khóa vào chuỗi hạt xương.

Mậu Mân nhìn Tạ Chinh Hồng với sắc mặt nghiêm túc, "Ngươi rốt cuộc là ai? Bí mật của Linh Lung Tỏa lẽ ra chỉ có ta và Dư Dược sư đệ biết mới đúng." Chẳng lẽ do hắn quá tự tin về điều này nên bị loại nhãi con này lừa?

"Linh Lung Tỏa là gì?" Tạ Chinh Hồng ngạc nhiên, "Chưởng môn bớt giận, tại hạ chỉ là một tán tu, được người khác nhờ vả, trong tay đối phương có vật uy hiếp chí mạng với ta, nếu không lấy cái khóa này làm vật trao đổi, con đường tu hành của tại hạ phải dừng lại ở đây. Chi bằng thế này, chưởng môn để ta rời đi trước, mấy hôm nữa ta giải quyết tên kia rồi lại đến trả Linh Lung Tỏa cho chưởng môn?"

"Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời nói dối của con nít lên ba sao?" Mậu Mân phất tay áo, "Bất kể ngươi đến đây vì lý do gì, không giao ra Linh Lung Tỏa thì phải để lại cái mạng của ngươi."

"Aiz, xem ra chưởng môn muốn liều mạng với ta rồi." Tạ Chinh Hồng vờ cảm thán. Y nói nhiều như vậy chẳng qua chỉ để quấy nhiễu suy nghĩ của Mậu Mân đạo nhân mà thôi. Bản thân Tạ Chinh Hồng không ngờ chuyện lại thuận lợi như vậy, đơn giản như thế đã lấy được Linh Lung Tỏa vào tay.

Tiếp theo chỉ cần thoát khỏi Mậu Mân, tất cả không còn là vấn đề nữa.

"Nếu các hạ đã nói vậy, thì chỉ có thể ra tay thôi." Mậu Mân thấy người nọ đã không nói thêm lời gì có ích, dứt khoát không muốn nhiều lời thêm, để Linh Lung Tỏa ở chỗ đối phương càng lâu, biến cố sẽ càng lớn, còn về việc vì sao đối phương biết bí mật của Linh Lung Tỏa, cứ bắt lại sưu hồn là được.

Mậu Mân vừa ra tay thì khí thế chấn động trời đất ập đến, hai tay động nhẹ, tức thì mây gió cuồn cuộn. Mấy mươi tia sáng xông đến ép Tạ Chinh Hồng không còn đường lui.

"Hồng Hà trận pháp, xuất!"

Tạ Chinh Hồng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, Ám Vũ kiếm ra khỏi vỏ ngăn cản ánh sáng của trận pháp được một lúc. Ám Vũ kiếm được Tạ Chinh Hồng tế luyện đã lâu, gần như có chút cảm ứng tâm linh với Tạ Chinh Hồng. Mũi kiếm vừa chạm vào ánh sáng của trận pháp, Tạ Chinh Hồng cảm thấy lồng ngực nghẹn lại như bị tắc.

Y không cần phải liều mạng với Mậu Mân, không cần ra tay quá nhiều để lộ bản thân, phải cố hết sức thoát thân đã.

Sử thượng đệ nhất Phật tu - Thanh Khâu Thiên DạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ