Chương 77: Tiên Lạc loạn, Thái tử trở về nhân gian

17 0 0
                                    

Tiên Lạc loạn, Thái tử trở về nhân gian

Dựa vào đám dân tị nạn Vĩnh An lang thang lưu lạc này, muốn đối đầu với quân đội hoàng thành Tiên Lạc, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, châu chấu đá xe.

Song, những người đã không còn đường lui sẽ có can đảm lấy trứng chọi đá, châu chấu đá xe. Sau một hồi hỗn loạn, cuối cùng mấy chục ngàn người Vĩnh An cũng rời khỏi cổng thành, rút lui cách ra một khoảng, chuyển nơi dựng trại đóng quân.

Bọn họ nhất định không chịu đi. Biết đâu chừng sẽ bỏ mạng dọc đường, lằng nhằng ở đây nói chung cũng phải chết, có gì khác đâu? Nhờ vào nước và lương thực quốc vương phát cho trước đó, cùng với vỏ cây, cỏ dại, rễ cây, sâu rắn chuột kiến hoang dã, và cả oán hận lẫn không cam lòng tích tụ nhiều ngày qua, những người này liều chết chống chọi bằng sức sống kiên cường vượt xa tưởng tượng. Mấy ngày sau, hơn ngàn người vội vã tập hợp lại cầm cuốc, bừa, đá, cành cây, quay trở lại đánh một trận.

Tuy trận này đánh bừa đánh loạn, thua đến thảm thương, hơn một ngàn người mà thương vong quá nửa, nhưng không phải không có thu hoạch gì. Một mình Lang Anh xông vào lầu cổng thành, khiêng được vài bao lương thực và mấy bọc binh khí, mặc dù bị thương nghiêm trọng, nhưng trái lại đã khơi dậy ý chí chiến đấu của đám quần chúng liều mạng.

Lúc này, tính chất của bọn họ đã tiến gần hơn tới hai chữ "giặc cướp". Một lần, hai lần, rồi ba lần, các binh sĩ Tiên Lạc phát hiện, đám "giặc cướp" này tiến bộ rất nhanh.

Đám người tập kích loạn xạ không hề có kinh nghiệm ban đầu dần dần mò ra đường lối, kẻ tới mỗi lần một khó giải quyết hơn, kẻ về được cũng ngày càng nhiều hơn, còn có một làn sóng dân tị nạn mới nghe tin ùn ùn kéo đến gia nhập, mở rộng đội ngũ của bọn họ. Vì chuyện làm sao giải quyết đám "giặc cướp" này, nội bộ nước Tiên Lạc cãi nhau đến long trời lở đất, mà sau khi những cuộc xung đột hoang đường thế này diễn ra năm sáu lượt, Tạ Liên chẳng thể đứng ngoài bàng quan được nữa.

Đã nhiều ngày y không lên Thượng thiên đình báo danh, lần này vừa về Tiên kinh, y lặng thinh chạy thẳng vào điện Thần Võ. Lúc xông vào, Quân Ngô đang ngồi trên vị trí cao nhất, các thần quan đều cúi đầu nghe lệnh, dường như đang bàn bạc việc quan trọng. Nếu như trước đây, Tạ Liên sẽ chọn ngày khác ghé thăm, nhưng hôm nay y không chờ nổi nữa, không quanh co lòng vòng mà mở miệng nói thẳng: "Đế Quân, ta muốn trở về nhân gian."

Các thần quan đều kinh ngạc, sau đó che miệng không thốt câu nào, không muốn để lộ quá nhiều cảm xúc. Quân Ngô nghĩ ngợi giây lát rồi đứng dậy khỏi bảo tọa, ôn tồn nói: "Tiên Lạc, ta cũng biết đại khái đã xảy ra chuyện gì, nhưng ngươi bình tĩnh lại trước đã."

Tạ Liên đáp: "Đế Quân, ta đến đây không phải để hỏi ý kiến, mà là để thông báo. Con dân của ta đang rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng, xin thứ cho ta không thể bình tĩnh được."

Quân Ngô lên tiếng: "Chuyện đời tự có định số. Ngươi phải biết, một khi ngươi xuống, sẽ phạm vào lệnh cấm."

Tạ Liên đáp: "Phạm vào lệnh cấm thì cứ phạm vào lệnh cấm!"

Thần linh ban phướcWhere stories live. Discover now