chương 51:

2K 43 1
                                    

Trong bóng râm, còn có một bóng người. Nhưng nếu không nhìn kĩ sẽ không dễ dàng phát hiện.

Trong buổi đêm tối như thế, ẩn núp cơ thể trong bóng cây bên cạnh hành lang dài, nếu nói là thưởng thức trăng, ai sẽ tin.

Nơi mà Lâu Thất đang đứng, cách hắn khoảng chừng hai ba mét.

Lâu Thất không động đậy, kẻ đó cũng không động đậy.

Dưới ánh trăng mờ nhạt, hơi thở của kẻ đó rất nhẹ rất thưa. Nhưng không thể qua mắt Lâu Thất.

Hai người đều bất động, không lên tiếng, xem coi ai kiên nhẫn hơn.
Lâu Thất đột nhiên cười nhẹ, quay lưng bước đi. Bộ bị khùng hay sao? Nàng trở về Tam Trùng Điện, đâu phải chỉ có con đường này không đâu. Hiện giờ nàng sợ phiền phức, chỉ muốn sống một cuộc sống ăn no bụng chờ chết, vì không muốn gây sự, bắt nàng phải đi đường vòng nàng cũng chịu.

Kẻ đó không ngờ rằng nàng sẽ có phản ứng như thế này, vốn dĩ chưa khẳng định được nàng ta có phát hiện ra mình không, bây giờ thì khẳng định rõ ràng rồi. Bóng cây hơi động đậy, người ở phía sau đã nhảy xuống cản trước mặt Lâu Thất.

Tuổi tác trạc hai mươi ba bốn tuổi, mặc đồng phục thị nữ của Nhị Trùng Điện, mặt mày ưa nhìn. Điều đầu tiên khiến Lâu Thất chú ý là tay của cô ta, ngón tay thô ráp, trong móng tay còn có chút đen xì.

Đây là kết quả trường kì tiếp xúc với dược phẩm hoặc là thuốc độc.
Lâu Thất biết rất rõ.

Chính vì nàng hiểu rõ, nên nàng thở một hơi dài. Rõ ràng nàng muốn tránh ra không muốn xen vào, nàng khó khăn lắm mới làm như vậy, nhưng kẻ đó lại không nhận tình, vậy mà vẫn kiếm tới.

“Lâu Thất là tên thật của ngươi sao?”

Khẩu khí nói chuyện của nữ nhân kia có tí cứng đơ, dường là là kết quả lâu ngày không được mở miệng.

“Có phải là tên thật của ta hay không, thì liên quan gì đến ngươi?” Lâu Thất biết nếu đối phương đã tìm đến tận nơi, thì sẽ không dễ dàng từ bỏ, bèn dựa vào cột với bộ dạng uể oải, tiện tay hái một đóa hoa, bứt từng cánh từng cánh hoa, nhìn dáng vẻ như đang rất buồn chán. Thái độ này thật sự rất kích thích người khác, tóm lại là, biểu cảm bình tĩnh điểm đạm của nữ nhân kia lóe lên tia phẫn nộ.

“Nói, ngươi có phải là người Tây Cương.”

Lâu Thất nhướng mày, “Người Tây Cương ư thật xin lỗi, ta chẳng có hảo cảm với bọn người đó, tại sao lại là người Tây Cương được chứ.”

“Không phải người Tây Cương, vậy tại sao ngươi biết giải vương chú của Tây Cương, nói, sư phụ của ngươi là ai?”

“Vương chú Tây Cương là gì vậy, còn nữa, sư phụ của ta là ai hình như ta đâu có nghĩa vụ phải nói cho ngươi biết đâu, tóm lại chắc chắn ngài không phải là người Tây Cương được rồi.” Lâu Thất cười nói: “Còn ngươi, rất khó khăn mới phấn đấu được vào Nhị Trùng Điện, ngươi nghĩ không thông hay sao, tại sao phải đến tìm ta, nếu không tìm, ngươi vẫn có thể làm tốt công việc nội gián của ngươi, ừ, đến lúc đó tìm tiếp cơ hội, hạ thêm một vương chú cho Trầm Sát, sau đó ở nơi âm cực trồng bó cỏ quỷ quái gì đó.”

Đế vương sủng ái (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ