Anh đã mở lòng được chưa?

28 2 0
                                    

#G338

Gửi anh - anh trai thứ 2 trong lòng em sau anh 2 của em.

Em biết anh sẽ đọc được nên em gửi đến anh. Em xin gửi lời cảm ơn - xin lỗi và nhắn nhủ với anh như 1 lời yêu thương anh 2 của em. Anh à, anh mở lòng đón nhận tình cảm với người khác đi anh. Cứ thấy anh như vậy, em đau lòng lắm. Anh, từ rất lâu rồi, em và bố mẹ đã coi anh là 1 thành viên trong gia đình, là một phần gắn bó với gia đình em.

7.8.2019, cũng tròn 2 năm kể từ khi anh trai em qua đời.

Em biết, hồi hai anh yêu nhau, bố mẹ em đã phản đối, cấm đoán quyết liệt nhiều như thế nào. Nhà em ở trung tâm TPCT, bố mẹ kinh doanh nên gia đình cũng có của ăn của để. Anh ở tỉnh lên CT học, bươn trải với cuộc sống, đi làm thêm từ những ngày còn là sinh viên. Vậy mà kỳ nào anh cũng được học bổng, tốt nghiệp bằng giỏi rồi thi đỗ vào 1 công ty của nước ngoài. Bố mẹ em tuy biết anh 2 em là gay nhưng lúc nào cũng muốn anh trai em thương 1 người cùng ở thành phố, biết kinh doanh để 2 anh giúp gia đình chứ không phải 1 tỉnh lẻ Bến Tre.

Em xin lỗi anh. Anh biết không, em đã từng rất ghét anh. Cái kiểu hiền hiền, ít nói, lần nào gặp em cũng thấy anh mặc áo sơ mi, quần tây, nhìn lúa không thể tả. Rồi mẹ em biết bố mẹ anh chỉ là nông dân bình thường ở tỉnh nên có ý coi thường, miệt thị anh. Mẹ em còn nặng lời với anh : Thương con tôi vì tiền à?

Em biết, không biết bao nhiêu lần, anh nói lời chia tay nhưng anh trai em vẫn chai mặt, kiên quyết không buông tay anh. Em vẫn không hiểu tại sao, anh trai em lại lì lợm, dai dẳng đến vậy. Anh chỉ bảo : Với anh, anh ấy là người tốt nhất trên đời, là người hiểu chuyện nhất trên đời. Em biết, anh trai em sẽ quyết tâm nắm tay anh đi đến cuối cuộc đời, kể cả khi bố mẹ em không cho phép, nếu như không có cái đêm định mệnh đấy.

Em nghĩ, cả đời này, cả bố mẹ, em và anh sẽ không bao giờ quên cái đêm kinh hoàng khi nghe bác sĩ báo tin anh không thể qua khỏi vì tai nạn giao thông. Mẹ em ngất lịm khi biết tin con trai qua đời, bố em - người đàn ông cứng rắn, sắt đá là thế mà cũng khuỵu xuống. Em lúc ấy đang học lớp 12. Anh trai qua đời là 1 cú shock tinh thần quá lớn với em.

Em cám ơn anh. Vì người chăm sóc mẹ em hôm ấy và rất nhiều ngày sau đó là anh. Người ở cạnh động viên bố mẹ em, giúp bố mẹ lo hậu sự cho anh em cũng là anh. Người an ủi em cần cố gắng thi đỗ đại học cũng là anh.

Có lần, em nhớ anh 2 quá, trốn học, ra mộ thăm anh 2. Em thấy anh đứng một mình, rất lâu, rất rất lâu. Anh cứ khóc, cắn chặt răng mà khóc. Anh trai em qua đời, bố em vừa lo kinh doanh, vừa lo đưa mẹ đi điều trị tâm lý nên không ai quan tâm đến em. Nhiều khi, em sợ về nhà vì trong căn nhà lạnh lẽo ấy, em chỉ có một mình. Không ai lắng nghe em, không ai hỏi han em có mệt không? Có chuyện gì buồn ở trường không?

Lần đầu tiên, tủi thân, em gọi điện cho anh, bật khóc gọi: "Anh ơi". Anh phi xe ngay đến chỗ em. Anh thương em, coi em như em trai anh. Ngày nào cũng gọi điện hỏi han em. Có sự động viên, quan tâm của anh, em lao đầu vào học. May mắn là đủ điểm đổ ĐHCT như anh 2 em mong muốn. Ngày em đỗ ĐH là ngày đầu tiên, em thấy bố mẹ em cười rạng rỡ đến vậy kể từ khi anh trai em qua đời.

Em xin phép gọi anh là anh 2, mà suốt 2 năm qua em chưa dám gọi, chỉ gọi anh bằng tên. Anh à, suốt 2 năm qua, cứ đến ngày giỗ của anh em, anh lại đến nhà em giúp đỡ bố mẹ. Khi thì đi mua đồ cùng mẹ, khi thì giúp đỡ hỏi han công việc của cha. Anh à, sao suốt 2 năm qua, anh vẫn không chịu mở lòng đón nhận tình cảm của người khác.

Em từng nghĩ, chỉ muốn anh là anh của em, sống cùng gia đình em, trở thành 1 người con của bố mẹ em. Nhưng em biết, ai cũng cần có hạnh phúc của riêng mình. Em không thể ích kỷ như vậy. Anh còn trẻ, biết đối nhân xử thế, có vị trí tốt ở công ty, rất nhiều người theo đuổi nên anh hãy cho mình 1 cơ hội hạnh phúc đi anh.

Em thương anh nhiều lắm, anh biết không? Thương anh vì mỗi lần đến nhà em, mẹ nấu món nào cũng bảo: "Món này thằng Huy thích lắm", mắt anh lại đỏ hoe. Thương anh vì anh chỉ chọn công việc làm niềm vui, không ý định hẹn hò, yêu đương hay tìm hiểu ai. Em biết, anh trai em luôn dõi theo anh, luôn cầu chúc cho anh gặp được 1 người tốt yêu thương và trân trọng anh. Anh cứ như vậy, anh trai em sẽ đau lòng lắm.

Anh 2 của em à, đã 2 năm rồi, anh mở lòng được không anh?"

----

Khi bản thân mình đang mắc kẹt giữa mê cung, mới biết là đường cùng không chỉ một. Những lối ra và lối vào đột ngột: biến thành cả đau lòng. Một tình yêu mất đi nhưng cứ mãi lòng vòng, không phải chẳng muốn ra mà do không nhấc bước: sợ yêu thương sẽ là lần đánh cược, chẳng có được sum vầy. Cái giá của sự đứng yên khiến bản ngã lưu đày, từ cô đơn này sang đắng cay thứ khác. Nếu cuộc đời đầy cát, mình phải hóa xương rồng! Mạnh mẽ lên nhé!

#Yong

Tuyển tập Gay 18+ Confessions Cảm Động Về Tình YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ