Edit : Tiểu Hắc
Beta: Sa Nhi
==============
Bởi vì bọn họ không mang xuống nhiều trang bị, nên muốn đục tường cũng không được, mọi người chỉ có thể tìm đường ra.Nếu đã có thể đi vào, thì chắc chắn sẽ có đường ra.
Toàn bộ hang động đá vôi đã sắp bị bọn họ sờ hết từ trên xuống dưới, nhưng lại vẫn không tìm ra được bất kì đường ra nào.
“ĐM!”
“Anh Cao……” Giọng bên kia vách đá trở nên mỏng manh, có cả hoảng sợ: “Em thấy khó thở quá, cứu em…… Em không muốn chết ở đây, anh Cao…… Cứu mạng……”
“Tiểu Mạc, chú bình tĩnh lại.” Cam Lộ nhắc nhở hắn: “Chúng tôi sẽ nghĩ cách, chú cố gắng giảm hô hấp, giữ hơi thở lại.”
Lúc đám anh Cao đang nghĩ cách thì Sơ Tranh ngửa đầu nhìn quanh bốn phía trên vách đá tạc ra chữ ‘ HỌA ’, miễn cưỡng gọi là họa đi.
Bởi vì rất nhiều đều đã mơ hồ, Sơ Tranh chỉ có thể nhìn bao quát.
Cái này hình như là một cách để ghi chép……
Người cổ đại thích dùng những phương thức như vậy để ghi lại lịch sử, cho nên cũng không có gì kỳ lạ.
Nơi này có lẽ thật sự tồn tại cái Hạ Di tộc đó.
“Anh làm sao vậy?” Sơ Tranh phát hiện sắc mặt Tân Trục rất kém, thân thể còn như thể đứng không vững.
Sơ Tranh đỡ lấy hắn, Tân Trục thấp giọng thì thầm: “Có tiếng……”
Có tiếng gì?
Ở đây làm gì có tiếng gì.
“Người anh em này làm sao vậy?” Anh Cao chú ý tới động tĩnh bên Sơ Tranh, như quan tâm hỏi một câu.
Sơ Tranh liếc hắn: “Anh đã cứu được người của anh chưa?” Còn có tâm tư quan tâm người khác nữa à.
Anh Cao: “Liễu tiểu thư, chúng ta hiện tại đều đã ở đây, cô không cần giữ ác ý như vậy, mọi người có gì khó khăn thì cùng nhau giải quyết.”
Sơ Tranh lạnh lùng cự tuyệt: “Không cần.” Bám đùi đám cùi bắp này thì có ích lợi gì.
Anh Cao: “……”
Cam Lộ khó chịu ra tiếng: “Cái cô này sao lại không biết tốt xấu, Anh Cao tốt bụng hỏi cô, cô còn như vậy, cô nghĩ rằng đây là đâu?”
Ngay lúc mọi người còn đang giương cung bạt kiếm, từ lối đi duy nhất truyền đến tiếng động.
Có tiếng người chạy, còn có…… tiếng sói gầm.
Chú Dân lao vào từ lối kia, vừa thấy nhiều người như vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó là nôn nóng gào lên: “Sói tới!!”
Con sói đầu tiên lao vụt ra từ màn đêm, suýt chút nữa cắn trúng cổ chú Dân.
Chú Dân chật vật lăn một vòng trên mặt đất, nhặt cái mạng của mình nhỏ về.
“Chú Dân.”
Cam Lộ kéo ông ta dậy.
Ánh mắt chú Dân lướt qua Tân Trục, rõ ràng sửng sốt mất một giây, gương mặt này…… Giống như ông ta đã gặp ở đâu rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 10][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! |Mặc Linh
Humor[Tên sách] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy đi! [Tác giả] : Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE... Số chương: 2566 Chương + Phiên ngoại (HOÀN) • Edit: Cẩm Tú Tiền Đồ...