Chương 1978 - Quy Tắc Chăn Nuôi (19)

3K 390 41
                                    

Edit : Bé Mây
Beta: SA
==============

Thương Khí ngồi trên bệ cửa sổ, con ngươi u ám bên trong phản chiếu mây bay phía chân trời, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Từ trước tới nay hắn luôn cấm dục, cho dù là người đẹp hơn nữa cũng chưa từng kích thích cảm giác của hắn được nửa phần.

Nhưng vừa nãy...

Sao hắn lại có loại suy nghĩ cầm thú đó chứ?

[Thương Khí: Tôi cảm thấy bệnh tình của mình nặng thêm rồi.]

Thương Khí gửi cho Đỗ Bái một tin nhắn.

[Đỗ Bái: ?]

[Đỗ Bái: Gần đây cảm xúc của cậu rất ổn định, sao bệnh tình lại nặng thêm được? Chỉ cần cậu cứ duy trì như thế, đừng để mất khống chế nữa thì sẽ không có vấn đề gì quá lớn.]

[Thương Khí: ......]

Đầu ngón tay Thương Khí bấm bấm trên màn hình, cuối cùng lần lượt xóa chữ đi.

[Đỗ Bái: Vậy tôi qua chỗ cậu xem một chút.]

[Thương Khí: Không cần, tôi không sao.]

[Đỗ Bái: Không được, tôi phải có trách nhiệm với cậu.]

Đỗ Bái nhắn xong câu này thì không có động tĩnh gì nữa, Thương Khí biết hắn chắc chắn sẽ tới đây.

Thương Khí thở dài, ngồi trong phòng cả nửa ngày mới mở cửa đi ra ngoài.

Sơ Tranh đang nằm sấp trên ghế sô pha xem TV, cái đuôi tung tăng vung vẩy, thoải mái nhàn nhã.

Thương Khí xoa xoa mi tâm, lấy một cái hộp từ trong ngăn kéo ra, là thứ hắn đặt mua cho Sơ Tranh từ trước: "Mua cho bé."

Sơ Tranh: "? ? ?"

"Điện thoại." Thương Khí nói.

Thương Khí cũng không lấy loại màn hình siêu lớn, chỉ lấy loại màn hình có thể dùng móng tay nhấn, thế này thuận tiện hơn cho Sơ Tranh.

Tính năng cũng không nhiều, nhưng gửi tin nhắn hay gọi điện thoại đều rất tiện lợi.

"Lúc nào ra ngoài nhớ mang theo cái này, muốn chơi game thì về nhà có thể.... chơi cái của tôi." Thương Khí bỗng không muốn lấy chiếc máy tính bảng mà hắn đã mua ra.

"Số điện thoại của tôi đã lưu vào cho bé rồi."

Sơ Tranh gật gật đầu, đẩy điện thoại di động về bên cạnh mình, dùng móng vuốt nhỏ đè xuống.

Thương Khí đưa tay muốn sờ cô, lông mềm mại lướt qua lòng bàn tay, Thương Khí bỗng nhiên thu rụt tay lại.

Kính coong - -

Đúng lúc tiếng chuông cửa vang lên.

Thương Khí thuận thế xoay người đi mở cửa.

"Vào thư phòng nói." Đỗ Bái còn chưa kịp mở miệng, Thương Khí đã bảo hắn đi vào thư phòng.

"Béo... Ngày Rằm." Đỗ Bái giơ tay chào hỏi Sơ Tranh: "Mang cho bé cá khô nhỏ nè."

Thương Khí: "Nó không ăn đâu."

Đỗ Bái: "Kén ăn vậy à? Không thể kén ăn được, cậu bảo nó ăn đi, cá khô này rất ngon đấy!"

[Quyển 10][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! |Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ