Chương 1950 - Thế Giới Trong Gương (27)

3.2K 425 27
                                    

Edit : Tiểu Hắc
Beta: SA
=============
Năm 2020.

Trình Mộ không biết cha Trình giải quyết Khúc Ngạn như thế nào, dù sao từ đó về sau, anh cũng không thấy Khúc Ngạn nữa.

Bởi vì anh đang bị thương, nên Trình Mộ không thể ra khỏi phòng, mỗi ngày đều chỉ có thể đợi ở nhà.

Mấy ngày nay phần lớn thời gian Sơ Tranh đều không ở nhà, hình như cô đang vội thi đấu cái gì đó, nên Trình Mộ không gặp được cô nhiều.

"Anh Mộ!"

Lê Hoàn từ ngoài cửa thò đầu vào.

"Sao cậu lại tới đây?"

"Đến thăm bệnh nhân của chúng ta a." Lê Hoàn đẩy cửa ra tiến vào, cười hì hì chỉ chỉ ra sau lưng hắn: "Không chỉ có một mình tôi đâu."

Đằng sau Lê Hoàn còn có vài bạn học đi theo, lúc này đang câu nệ đứng ở bên ngoài, vẫy vẫy tay với hắn.

Trình Mộ: "......"

Người ta đều đã tới, Trình Mộ cũng không tiện đuổi đi, anh đành đưa mọi người xuống phòng khách dưới tầng.

Người tới cũng không nhiều, dù sao thì do tính tình của Trình Mộ nên người dám đến cũng thật sự rất ít.

Trình Mộ xuống tầng ngồi một chút, lại phát hiện mình không mang theo điện thoại, thế là lại lên phòng lấy.

Cốc cốc --

Trình Mộ nhìn ra cửa thì thấy lớp trưởng đã đứng đó.

Lớp trưởng nhìn cũng khác hơn so với lúc ở trường, tóc thả xuống, mắt kính cũng đã lấy ra, nhìn nhu thuận ngọt ngào, sáng rực như hoa đào nở rộ.

Trình Mộ lại không có tâm tình nào để thưởng thức: "Có việc gì thế?"

"Chuyện là...... Tớ......"

Lớp trưởng khẩn trương nắm lấy áo, mặt cô ta đã đỏ ửng, ánh mắt cũng không dám nhìn hắn.

"Trình Mộ...... Cậu...... Cậu định điền nguyện vọng vào trường nào chưa?"

Trình Mộ: "Không biết, tôi chưa quyết định nữa."

Lớp trưởng mím môi, nói: "Điểm thi của cậu chắc sẽ không tệ đâu nhỉ? Cậu đã chọn đại học Q sao?"

Trình Mộ nhìn cô ta một cái, vẫn chỉ trả lời hai chữ: "Không biết."

Lớp trưởng: "......"

Lớp trưởng hít sâu: "Trình Mộ, tớ có lời muốn nói với cậu."

Trình Mộ: "Ừ?"

"Trình Mộ...... Tớ......" Cô gái nhỏ chắc đã hạ quyết tâm, nhắm tịt mắt nói: "Tớ thích cậu!!"

Trình Mộ sửng sốt, sau đó lại chợt nhìn qua tấm gương.

Không biết Sơ Tranh đã trở về từ khi nào, cô đang dựa vào mặt bàn bên kia, biểu tình không rõ nhìn vào anh.

Trình Mộ luống cuống, nhưng nghĩ lại thì cũng không đúng, anh không làm gì thì sao phải sợ?

"Trình...... Trình Mộ, tớ...... Tớ biết......"

"Tôi không thích cậu." Trình Mộ dứt khoát cự tuyệt, dịch người sang, vừa lúc có thể ngăn được tầm mắt của lớp trưởng.

[Quyển 10][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! |Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ