Chương 1930 - Thế Giới Trong Gương (7)

3.2K 401 32
                                    

Edit : Tiểu Hắc
Beta: SA
============

Du Thi quan sát một lúc, sắc mặt hơi tối lại, ôn hòa nói với cô ta: "Chuyện này đã qua rồi, chị cũng không định truy cứu, em không cần nói nữa."

Bộ dạng rộng lượng này làm người ta không thể không ca ngợi cô ta.

"Chị Du Thi, chị nên kiện cô ta đi, chị xem cô ta vẫn chẳng hề hối cải gì cả kìa!" Một kẻ đạo văn mà còn dám kiêu ngạo như vậy ngay trước mặt tác giả.

Du Thi lắc đầu: "Được."

Sơ Tranh bình tĩnh đứng dậy, dáng người uyển chuyển, tư thái nhàn tản, trong nhàn tản lại có cả thanh nhã.

Du Thi vừa rồi còn có thể nhìn xuống người ta, nhưng lúc này cô ta lại bỗng phát hiện, mình không thể dùng ánh mắt như thế nhìn cô nữa.

Trên người cô có một loại cảm giác áp bách làm cô ta rất không thoải mái, cứ như chỉ muốn cúi đầu thần phục cô.

Loại này cảm giác, cô ta cũng đã gặp trong vài trường hợp, nhưng đó là những đại lão rất có quyền.

Nhưng đến cả họ cũng không tạo cho cô ta cảm giác mãnh liệt như vậy.

Mãnh liệt đến nỗi tim cô ta như đập nhanh hơn.

"Cô hẳn là nên kiện tôi." Ngữ khí Sơ Tranh lãnh đạm, thản nhiên chẳng thèm để ý.

Du Thi còn chưa hiểu ý câu này của Sơ Tranh thì cô đã xoay người rời đi, không chút lưu luyến.

Hoàn toàn không hề chật vật như cô ta tưởng.

Cô lạnh nhạt lại tự tin, phô trương lại nội liễm, giống như hoa nở trên đỉnh núi cao nhất, gió lạnh càn quấy lại cũng không thể làm khom lưng.

Quan trọng nhất là, câu nói kia của cô có ý gì?

Cô vừa nói cái gì mà... cô ta nên kiện cô?

Có phải cô biết...... Không, không thể.

Du Thi nhanh chóng ném ý tưởng phi thực tế này ra khỏi đầu.

-

"Úc tổng, ngài phải đi rồi sao? Tôi có thứ cần đưa ngài, ngài chờ để tôi lấy được không." Người đàn ông vội vàng đi tới, một mực cung kính nói chuyện với cô, sau đó nhanh chóng đi về hướng đám người Du Thi.

Hắn ta còn lấy làm lạ sao nơi này lại có nhiều người tụ tập như vậy, từ vị trí hắn vừa lấy chìa khóa xe ra, xoay người một cái thì thấy được Du Thi.

Người đàn ông đờ ra trong giây lát, trong đầu đã nhả đến một đống bình luận.

CMN chuyện này là thế nào vậy!

Tác giả cùng người sao chép lại đụng phải nhau, vừa rồi đã xảy ra đại chiến thế kỷ gì sao?

Nhưng nhìn Úc tổng cũng không giống như bị bại trận......

Anh ta mới đi có một lúc thôi mà!

"Đới tiên sinh." Du Thi lên tiếng, chủ động đưa tay ra bắt: "Chào ngài, lần trước chúng ta đã từng gặp nhau một lần ở Tú Tràng."

[Quyển 10][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! |Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ